Tần Ninh không để ý nói: “Ừ, chàng nói phải.”
Nam nhân này cứ được một bước lại lấn thêm một nước, dỗ hắn một lần còn không biết đủ, chỉ một câu này, chàng đếm xem mình nói bao nhiêu lần rồi.
Tiền Nguyên Hằng phiền muộn: “A Ninh, ta cảm thấy ta càng ngày càng không có địa vị gì nữa, cho dù là hồi mới thành thân nàng cũng không lạnh nhạt với ta như vậy.”
Trước đã từng có lần như vậy, chính là vào đêm động phòng, Tần Ninh chẳng phải cũng lạnh nhạt với hắn sao, đến ngày thứ hai mới dần chuyển biến tốt đẹp.
Tần Ninh thầm nghĩ, đó là bởi vì tên nhà quê nhà chàng đêm khuya không thắp đèn, nhà chàng chỉ có mỗi cây nến nhỏ, ai mà nhìn rõ được bộ dạng chàng ra sao, ta cứ nghĩ chàng là tên thợ săn vừa ngu ngốc vừa to con, dựa vào cái gì phải đối xử tốt với chàng.
Tiền Nguyên Hằng cũng chỉ có thể kiềm nén, đây là A Ninh, có chán ghét hắn hơn nữa hắn cũng chỉ có thể khiến nàng dần dần không chán ghét hắn nữa mà thôi, còn có thể làm gì được.
Tần Ninh vươn người, phần giữa eo bụng thấy tốt hơn nhiều rồi, thậm chí đã có thể xuống giường.
Nàng nhìn Tiền Nguyên Hằng, “Ta muốn dậy, chàng lấy giúp ta bộ y phục tới đây.”
Tiền Nguyên Hằng có thể nói là chịu thương chịu khó, đến trước tủ áo quay đầu lại hỏi: “Nàng muốn mặc bộ nào?”
Mấy ngày trước, thượng y cục trong cung đã làm vô số bộ y phục hoa lệ cho nàng, bộ nào bộ nấy tinh tế hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tao-khang/1707264/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.