"Nói về những thứ khác? Bệ hạ, ta không hề đề nghị cái gì bất thường. Dưới tư cách nữ chủ nhân của Cung điện Hoàng gia, ta chỉ hỏi người rằng có phải người đã đưa về đây một người phụ nữ bị thương hay không. Điều này chưa từng xảy ra trước đây." 
 Ta có đang làm quá không? Ta dùng tông giọng bình thường và nở một nụ cười dịu dàng. Ta nói một cách thản nhiên, chẳng hề tỏ ra hách dịch, như thể đang bàn bạc về việc chuẩn bị cho ngày đầu tiên của năm mới. 
 Tuy vậy, Sovieshu trông có vẻ rất khó chịu. Hắn dường như muốn trốn tránh chủ đề này hết mức có thể, và bầu không khí ngày càng trở nên khó chịu. 
 "Nàng hỏi chỉ vì nàng tò mò ư?" 
 "Cô ta vô tình mắc vào mấy cái bẫy của ta, và ta đem cô về để chữa trị. Dù sao thì cũng không bị thương quá nghiêm trọng, nên ta để cô ta trong một căn phòng với một tì nữ để chăm sóc." 
 ".. Ta hiểu rồi." 
 "Đừng lo, ta sẽ không cho gọi các nữ hầu của nàng nữa." 
 Sovieshu tiếp tục cắt miếng bít tết, tiếng dao va chạm với đĩa tựa như một con chim gõ kiến, vang vọng trong phòng. Thường thì hắn sẽ nói về rất nhiều thứ, nhưng lần này hắn chỉ im lặng. 
 * * * 
 "Bệ hạ đã nói gì vậy?" 
 Khi ta trở về Tây cung sau bữa tối, các thị tùng đang chờ trong phòng lo lắng tiến về phía ta. 
 "Chàng.. chẳng nói gì nhiều." 
Nữ bá tước Eliza nhướng mày trước câu trả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-hon/2757639/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.