Dù thực tâm cũng chẳng muốn, Sovieshu vẫn gọi người hầu và thư kí vào phòng. 
 "Ta cần một thị nữ để phục vụ cho Rashta. Các ngươi hẳn phải có người họ hàng nào đó là nữ chứ. Mỗi người các ngươi hãy đề cử cho ta hai người." 
 Phi tử của Bệ hạ giờ đây đang nằm ở một vị trí thật kì quặc khi vừa là tâm điểm của sự chú ý và ghen tị, cũng như những lời chỉ trích và dèm pha. Sovieshu nghĩ rằng xuất thân dân thường của Rashta hẳn sẽ đụng chạm đến sự tự trọng của các quý tộc. Vì lẽ ấy, nhiều vị Hoàng đế đã ép gả tình nhân của mình cho các quý tộc khác nhằm tạo ra lớp vỏ cao quý, nhưng đã có quá nhiều lời đồn đại xung quanh Rashta đến mức không thể che dấu được xuất thân của cô nữa. Trong một tháng, hay một năm, các quý tộc vẫn sẽ giả vờ thân thiện với cô, miễn là khi đó cô nàng vẫn được Sovieshu ân sủng. 
 Bởi vì không có ai tình nguyện, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài ra lệnh. 
 "Cô ấy cần có người bạn đồng trang lứa, vì vậy hãy lưu ý đến sự chênh lệch tuổi tác. 
 Các người hầu và thư kí nhìn nhau khó xử. 
 * * * 
 " Anh đang nói về ả.. Ả nô lệ bỏ trốn đấy! Anh bị điên sao? " 
 " Cha! Sao cha lại nói như vậy với mẹ chứ? " 
 Bàn tay Nam tước Lant run rẩy, mồ hôi lạnh chảy trong kẽ tay. 
" Nô lệ bỏ trốn? Không, cô ấy không phải là nô lệ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-hon/2757622/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.