Có vẻ như ta đã lỡ đánh rơi chiếc khăn tay khi rút chiếc bút ra vào tối qua. Ta tìm khắp phòng nhưng vẫn không thấy chiếc khăn tay ta thường mang theo. Ta làm việc ở chính điện như thường lệ, rồi đi tới khu vườn phía tây trong bữa trưa.
"Không sao đâu, Hoàng hậu bây giờ không ở đây đâu."
"Hoàng hậu thật sự sở hữu toàn bộ cung điện á? Chỉ sở hữu mình phòng ngủ của ngài ấy thôi chứ."
"Hoàng hậu cũng thường đến đây thì tại sao Hoàng phi Rashta lại không được đến chứ?"
Ta nghe thấy tiếng cười và cuộc trò chuyện khi tới gần chiếc ghế của ta. Dừng lại ngay trước bụi rậm, ta quan sát những gì đang xảy ra.
Rashta đang ngồi trong chiếc ghế hình tổ chim của ta trong khi một người hầu gái đung đưa nó như một chiếc xích đu. Người hầu gái khác thì mang tới một cái bàn và còn đang cắt trái cây.
"..."
Cơn tức giận nóng tràn trong lồng ngực. Cô ả nhân tình đó vẫn không biết rằng Tây cung thuộc về Hoàng hậu sao? Không, nếu cô ta tránh mặt ta thì hẳn phải biết điều đó. Ta gần như không thể chịu được sự thật rằng người mà ta không ưa gì đang vui vẻ ngồi trên ghế của ta.
"Chà, Hoàng hậu sẽ chẳng bao giờ tới nơi nhỏ bé như này đâu. Nếu Rashta không ngồi đây thì chiếc ghế sẽ rất cô đơn đấy nhỉ?"
"Hoàng phi Rashta.. Đáng yêu quá."
"Tiểu thư rất khác so với những người khác. Tiểu thư thật ngây thơ quá."
"Sao vậy? Còn những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-hon/2757619/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.