Người đó đã tới đây rồi sao? Các vị khách đã bắt đầu tới Cung điện ngày hôm nay. Ta lục tung trí nhớ để tìm những người đã tới. 
 "..." 
 Thật khó để chỉ ra một người trong vô số các vị khách. Có Đại công tước Chrome và phu nhân, Đại công tước Lilteang, đại linh mục và gia đình của ngài ấy từ Vương quốc phía bắc, con của Nữ công tước Cranthia xứ Samoneau, Vương tử Heinley từ Tây Quốc, Hoàng đế Sirim nước Blue Bohean.. 
 Vấn đề là họ không đi nheo nhóm nhỏ hai hay ba người. Chỉ tính Đại công tước và phu nhân thôi, còn có các hiệp sĩ đi theo, người hầu, người hộ tống; rồi con số đó nhân lên nhiều lần với các vị khách khác. Ta không biết là thư đến từ phụ nữ hay đàn ông, già hay trẻ, địa vị như thế nào. Gần như ta không thể xác định được chủ nhân của Queen. 
 - Ta không biết ngươi là ai. 
 Ta suy xét một chút rồi thêm vào. 
 - Vậy ngươi có biết ta là ai không? 
 Ta chắc chắn rằng họ không biết: Ta chỉ là một trong vô số người sống trong cung điện mà thôi. Ngay khi ta viết xong bức thư, Queen liền nhảy đến bên cạnh. 
 "Con chim này thông minh thật, thưa Hoàng hậu." 
 "Kể cả khi đang rỉa lông, nó vẫn dán mắt vào Hoàng hậu." 
 Các thị nữ bật cười khi Queen dụi dụi đầu vào người ta. 
 "Thật sao?" 
Ta xoa đầu nó, và nó kêu lên một tiếng hài lòng rồi khẽ nhắm mắt. Ta cuộn tờ giấy lại rồi buộc vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-hon/2757614/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.