Giọng anh ta nhẹ nhàng và ngọt ngào, nhưng điểm xuyết trong đó vẫn là vẻ ngạo nghễ.
Và anh ta gọi ta là Queen. Không phải là người nước ngoài đầu tiên gọi như vậy, nhưng từ ngữ ấy dường như có chút gì đó kì lạ, có lẽ bởi ta thường trao đổi thư từ với chú chim tên Queen.
Liệu điều đó có nghĩa là.. Vương tử Heinley là chủ nhân của Queen? Anh ta nghĩ rằng ta là người bạn qua thư đó sao? Trong một khoảnh khắc, ta có chút ngờ vực nhưng rồi nhanh chóng bỏ qua. Dù anh ta có là chủ nhân của những bức thư thì điều đó cũng chẳng quan trọng. Ta không có ý định gặp chủ nhân của Queen ngoài đời thực.
Hiệp sĩ đứng cạnh ta nhăn mặt như thể đó là một lời xúc phạm. Hẳn anh ta nghĩ rằng Vương tử thật thô lỗ khi muốn đích thân ta đưa đi dạo xung quanh cung điện.
"Được thôi."
Dù sao thì chẳng thể biết trước được khi nào đất nước của anh ta sẽ vượt qua Đông Quốc. Ta sẽ không gây rối với một vị Vương tử có thể trở thành Quốc vương trong tương lai đâu.
Sau khi nghĩ ngợi một chút, vẻ cao ngạo trên gương mặt Vương tử Heinley nhanh chóng phai mờ và biến mất, thay vào đó là nụ cười đơn thuần khi đưa khuỷu tay ra cho ta khoác lấy. Trái ngược với vẻ đẹp mã, cánh tay của anh ta lại có cảm giác rắn chắc. Ta thình lình buông ra vì ngạc nhiên khiến Vương tử Heinley quay sang nhìn ta với vẻ tò mò.
"Có chuyện gì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-hon/2757610/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.