Giọng ta khá cương quyết, nhưng rõ ràng là tin đồn đó sẽ lan nhanh như cháy rừng vậy. Ta siết chặt ly sâm panh, đứng vững trên đôi chân của mình. Khung cảnh xung quanh nhảy múa trước mặt ta. Ta chỉ muốn trở về Tây Cung mà gào lên, nhưng lúc này, ta không được phép lộ ra dù chỉ là một tia run rẩy.
"Hoàng phi Rashta hẳn đã hiểu lầm gì đó rồi."
Ta bình tĩnh nói, các tiểu thư khúc khích và nói: "Vậy sao?". Ta không biết liệu họ có tin ta hay không. Người ta thường có xu hướng bác bỏ lời bào chữa của những người bị tổn thương bởi tin đồn. Ta không muốn dính dáng chút gì tới chuyện này nữa, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, không thể làm gì khác đi được. Ta sẽ gọi Rashta tới nói chuyện sau. Hít một hơi thật sâu, ta đưa ly rượu chỉ còn một nửa lại cho người hầu.
"Ồ, có vẻ sắp tới giờ khiêu vũ rồi."
Công tước phu nhân Tuania nở một nụ cười hơi cường điệu. Các nhạc công dừng lại, lật các tập nhạc và hạ giọng nói chuyện với nhau.
Có một điều luật khi khiêu vũ – không được khiêu vũ với một bạn nhảy hai lần liên tiếp. Mọi người được phép nhảy với nhiều bạn nhảy khác nhau, nhưng bạn nhảy đầu tiên sẽ được coi như là người quan trọng nhất.
Các nhóm người bắt đầu chia nhỏ ra để tìm bạn nhảy trước khi tiến tới trung tâm sàn khiêu vũ. Những người không muốn nhảy sẽ đứng ra ngoài rìa.
"Sovieshu sẽ nhảy điệu đầu tiên cùng với Rashta."
Từ khi kết hôn, Sovieshu luôn nhảy điệu đầu tiên cùng với ta. Tuy vậy, năm nay, ta có thể biết được bạn nhảy đầu tiên của hắn sẽ là ai. Ta giả vờ nhìn ra chỗ khác, nhưng hình ảnh Sovieshu nắm lấy tay Rashta và nói gì đó vẫn lọt vào mắt. Rashta có vẻ rất hạnh phúc, nhưng rồi quay sang liếc nhìn ta. Cái nhìn đó trở nên tội lỗi, và rồi Sovieshu cũng quay sang phía này. Ta quay đi trước khi mắt chúng ta chạm nhau, và ta nâng cằm lên trong khi sải bước đi.
Người duy nhất có thể mời Hoàng hậu khiêu vũ trong điệu đầu tiên là Hoàng đế. Không ai sẽ mời ta khiêu vũ, ta nghĩ sẽ tốt hơn hết nên rời khỏi đây để bảo toàn danh dự của mình.
Công tước phu nhân Tuania, người phụ nữ nổi tiếng nhất giới thượng lưu, đã được vây quanh bởi vô số kẻ si tình nguyện quỳ dưới chân nàng. Ta không thể ngăn mình nhìn về hướng Rashta và Sovieshu một lần nữa. Sovieshu đang nói chuyện với ngài thủ tướng ở gần đó, còn Rashta, may mắn thay, đương nhìn chằm chằm Công tước phu nhân Tuania.
"Mừng là chúng ta không chạm mắt:
Ta không muốn họ nhận ra ánh mắt của mình đương nằm đâu. Ta tiến sát về phía tường, lòng thầm mong rằng mình sẽ nhịn được mà không nhìn về phía họ nữa. Bỗng dưng, ta bị tiếng thầm thì bao vây lấy trước khi tới được đích đến của mình.
Ta nhìn xung quanh. Đám đông tò mò dõi theo bóng dáng Vương tử Heinley đương dạo quanh đó. Hai cô gái trẻ bật cười khúc khích, má đỏ bừng lên vì xấu hổ. Nhiều người dường như tò mò liệu ngài ấy sẽ chọn ai làm bạn nhảy đầu tiên của mình. Anh ta quả thật luôn ngập trong sự chú ý nhỉ. Ta vẫn còn khó chịu vì Sovieshu và Rashta tên không muốn mất thời gian tập trung vào vị Vương tử này và những tin đồn vây xung quanh anh ta. Với ta, anh ta khiêu vũ với ai nào có quan trọng..
" Ồ, người ở đây sao? "
* * *Cho đến khi anh ta đến bên ta. Đám đông được đà lại càng bàn tán nhiều hơn. Ta rút quạt ra và nhìn ngài ấy. Khi ánh mắt chúng ta chạm nhau, Vương tử Heinley khẽ cụp mắt và mỉm cười.
" Ta đã đi đến cả nửa căn phòng này chỉ để tìm người đấy. "
Vương tử Heinley lấy ra bông hồng đang cài trên ngực, khuỵu một gối xuống và người nhìn ta. Trong một khắc, ta cảm thấy khó hiểu trước hành động ấy.
" Tôi nghĩ ngài ấy sẽ mời Hoàng hậu nhảy đấy! "
Chỉ khi nghe thấy câu nói ấy, ta mới nhận ra điều gì đang xảy ra. Có người muốn mời Hoàng hậu nhảy điệu đầu tiên? Mà người đó lại là Vương tử Heinley? Môi ta hé mở vì ngạc nhiên.
" Người nhảy giỏi chứ? "
Mặc dù quỳ gối như một hiệp sĩ thề nguyền trung thành, giọng nói của Vương tử vẫn đôi phần hóm hỉnh. Ta có chút do dự.
Ta đã vướng vào quá nhiều tin đồn không hay với Rashta và Sovieshu. Có thể hiểu lầm sẽ càng ngày càng chồng chất nếu ta đồng ý khiêu vũ với chàng trai đào hoa này. Tuy vậy, việc từ chối lời mời khiêu vũ chỉ xảy ra sau khi một người đã bị mời nhảy quá nhiều lần, hay nhảy quá nhiều lần. Người duy nhất mời ta nhảy điệu đầu tiên lại là Vương tử Heinley. Trong trường hợp này, ta từ chối lời mời sẽ đồng nghĩa với việc xúc phạm ngài ấy – ít nhất, đấy là xã hội thượng lưu quy định thế. Không còn lựa chọn nào khác.
" Ta nhảy giỏi lắm đấy, liệu ngài theo kịp chứ? "
Ta nhận lấy bông hồng anh ta cầm, và Vương tử Heinley đứng dậy, cười tươi.
" Thật tự tin làm sao! Nếu người có lỡ giẫm lên chân ta vài lần, ta sẽ lờ đi nhé. "
" Không có chuyện đó đâu. "
" Đừng lo, ta sẽ giữ im lặng mà. "
Anh ta cười tinh quái rồi đưa tay ra. Ta nắm lấy, rồi cùng anh bước ra trung tâm của sàn nhảy. Sovieshu và Rashta cũng ở đó. Sovieshu nhướng mày trước sự hiện diện của Vương tử Heinley. Trong tình thế này thì hắn không thể hỏi Rashta là" Nàng có hay khiêu vũ không? "được.
" Tuyệt. "
".. Ý ngài là gì? "
" Cách người nhìn ta ấy. Hôm qua, người chẳng thèm đoái hoài gì đến ta cả, nên hôm nay ta phải ăn diện thật lộng lẫy hơn đây. "
Anh ta ranh mãnh thật.
" Chà, người có vẻ không tin ta nhỉ. "
Có phải anh ta muốn ta nói rằng hôm qua ngài đã mặc đủ đẹp để khiến ta há hốc rồi sao?
Trước khi ta kịp nghĩ ra câu trả lời, tiếng nhạc chầm chậm nhẹ nhàng bắt đầu vang lên. Chúng ta cúi chào và rồi đan lòng bàn tay vào nhau. Xoay vòng theo tiếng đàn violin, khung cảnh xung quanh quay cuồng trong tầm mắt. Công tước phu nhân Tuania, người được ca tụng là nàng bướm xinh đẹp của giới thượng lưu, đã chọn Tử tước Landre trẻ tuổi bảnh bao thay vì những người theo đuổi khác. Công tước Lilteang khiêu vũ cùng với vợ, còn Laura khiêu vũ với người bạn thân nhất – tiểu thư Alischute – thay vì một người đàn ông. Và Sovieshu nhảy với..
Ta không thích điệu nhảy quay cuồng này. Ta phải thấy những gì mà bản thân chẳng muốn thấy. Ngay khoảnh khắc ta thở dài, Vương tử Heinley tiến lại gần, gần đến mức đôi môi anh kề sát bên tai ta.
" Ta biết rõ hơn ai hết, rằng những tin đồn thất thiệt có thể lan truyền đến nhường nào. "
Ta thấy cơ thể mình như hụt đi trong một khắc. Ta ngạc nhiên nhìn anh, và một nụ cười tự mãn nở rộng trên khuôn mặt ấy.
" Ý ngài là chuyện ta gửi quà cho Hoàng phi Rashta? "
Vương tử Heinley gật đầu trong lúc tiến lại gần. Thật ngạc nhiên khi có người dám đề cập trực tiếp tới tin đồn và an ủi ta.
Bản nhạc ngọt ngào cuối cùng cũng kết thúc. Ta nhìn anh một lúc, có ý dò xét liệu có phải anh đang giễu cợt ta chăng, nhưng có vẻ như không phải vậy.
".. Cảm ơn ngài. "
Ta thấy xấu hổ vì trước đó đã nghĩ anh ta là một kẻ lăng nhăng, nhưng ta cũng biết ơn vì ngài ấy chẳng tin những lời đồn đại về ta.
" Ta cũng không tin. "
" Sao cơ? "
" Tin đồn ngài là một người lăng nhăng ấy. "
Anh bỗng dưng phá lên cười khiến ta bối rối. Điều đó nghĩa là các tin đồn là thật sao? Ta đỏ mặt, quay đi để tránh ngượng ngùng thêm nữa. Giờ đây, điệu nhảy đầu tiên đã kết thúc, ta muốn được lui về phía góc phòng.
" Hoàng hậu, lần này cùng ta."
Sovieshu không né tránh nữa. Ta đặt tay mình vào lòng bàn tay hắn, khẽ thở dài. Ta thừa biết hắn mời ta nhảy chỉ vì luật không cho phép hắn nhảy với Rashta một lần nữa, và ta thấy mình khổ sở vì phải chấp nhận lời mời ấy. Dù sao thì như ta đã nói với Sovieshu, chúng ta phải trở thành cặp đôi kiểu mẫu.
Kế bên hắn, Rashta đang mời Vương tử Heinley khiêu vũ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]