Bỗng Phong Liên chụp tay Điệp Mị lại, kéo Điệp Mị ngã xuống người Phong Liên. Điệp Mị bất ngờ bị kéo vào lòng Phong Liên, cô chẳng hay biết gì nữa.
Phong Liên giữ chặt Điệp Mị cuối mặt xuống gần Điệp Mị rồi nói “Nàng dám vào đây sao?”
Điệp Mị quá đổi bất ngờ, vốn cô chỉ định vào đây xem xét tình hình, rồi chuồn lẹ nhưng xui sao giờ lại bị Phong Liên giữ lại.
Điệp Mị mở to mắt nói “Sao… huynh …nhận ra”
Phong Liên cười rồi đáp “Dù dung mạo của nàng có thay đổi nhưng mùi hương dịu nhẹ thanh khiết trên người nàng sẽ còn mãi.”
Điệp Mị giữ lại được bình tĩnh, cô vùng vẫy để thoát ra nhưng càng vùng vẫy Phong Liên càng giữ cô chặt hơn, cô nhìn thẳng Phong Liên nói “Đừng nói những lời sáo rỗng, buông ta ra"
Phong Liên tới gần Điệp Mị hơn nói “Nàng là thê tử của ta,hãy an phận một chút.”
Điệp Mị cười rồi ngồi lên đùi Phong Liên, cô đưa mặt tới gần người của Phong Liên rồi thì thầm “Vậy ư!”.
Đột nhiên có tiếng người, cả Phong Liên và cô đều bất ngờ quay mặt nhìn, thì ra là thái giám thân a cận của Phong Liên. Thái giám kia mới nhìn thấy tình cảnh, cô nam quả nữ quần áo xộc xệch đã vậy còn thân mật là hoảng hồn.
Bao năm qua cứ tưởng Phong Liên sẽ không còn đụng nữ sắc, mà giờ đây một tình cảnh âu yếm khiến người khác đỏ mặt. Thái giám kia ấp úng nói “Bẩm hoàng thượng, Cung Liên Bang Chủ cầu kiến.”
Phong Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-duc-de-nhat-thien-ha/3143606/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.