Phong Liên ngồi yên, để xem cô ta giải quyết việc lộn xộn này như thế nào, cứ coi như là cách kiểm tra xem cô ta giỏi đến mức nào.
Điệp Mị thấy thái độ thờ ơ của Phong Liên và Trần Nhược là biết chắc cả hai người sẽ không giúp, vậy cô cũng phải tự giải quyết thôi.
“Được nếu ta nói chuyện không có trên dưới thì ông cũng có hơn gì ta”
Lý Thượng Thư nghe xong như tức sôi máu, nóng giận nói “Sao có thể nói như vậy, ta sao lại không hơn ngươi?”
Điệp Mị chỉ đợi có câu này “Được rồi, vậy khi ta đang nói chuyện với hoàng thượng thì ông có quyền gì mà xen vào. Có một câu nói rất hay :Không đủ thông minh để nói lời phù hợp.Không đủ khôn ngoan để giữ im lặng.Đó là nguyên nhân của sự thô lỗ và ông chen ngang người khác trong lúc họ đang nói chuyện cũng là thô lỗ đấy.”
Một câu nói khiến mọi người im lặng,hàm ý của nó đã quá rõ ràng để khiến cho Lý Thượng Thư phải quê độ và mọi người phải nhục mặt khi đang nói xấu cô.
Điệp Mị vì muốn chấm dứt ngay chuyện này nên cô nói tiếp:
“Lý Thượng Thư hôm nay là ngày tưởng nhớ vị hoàng hậu đáng kính. Không phải là ngày giành sự chú ý của những người quyền lực nên làm ơn ngài đừng quấy rối nữa.”
Điệp Mị nói một câu mà đánh trúng tâm lý bao nhiêu người, sự bức tức dồn về phía cô, nhưng cô mảy may không để ý. Phong Liên lẫn Trần Nhược đều bất ngờ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-tai-duc-de-nhat-thien-ha/3143588/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.