Nghe hắn nói như thế thừa tướng chỉ có nước chạy chối chết, ông làm sao không hiểu ý của hoàng thượng chứ, để con gái ông lại khác nào làm khổ con gái ông.
Thừa tướng rời đi, nàng nhìn hắn cười cười rồi giỡ lời trêu chọc:“ không ngờ tướng câu của ta lại có miệng lưỡi biết chọc tức người như thế“.
Hắn cũng ôm hòa đáp lại:“ nương tử quá khen rồi”
Giờ phút này nàng thấy họ như một cặp phu thê nhân giang, xưng hô không câu nệ không tiểu tiết gờm gà. Nàng cơn tức giận đã tiêu tan quá nữa tâm tình trở nên tốt hơn bao giờ hết.
Hồi sau tuyết nhi cùng Hàn Tiêu mới xuất hiện, nhưng trên tay không mang ra thứ gì khác, tựa như chuyện đi pha trà không hề xảy ra.
Thấy họ bước ra nàng cười cười đứng lên nói với hắn:“ Hoàng thượng hôm nay tin thần của ta rất tốt chúng ta ra ngự hoa viên dạo chơi đi“.
Hắn không ý kiến đứng lên đi theo nàng, bỏ lại một đôi nam nữ kia trong trạng thái tuổi thân vì bị bỏ rơi.
Tuyết nhi không thèm nhìn Hàn Tiêu quay chạy theo sau nàng, miệng không nhừng hô:“ Tỷ đợi muội, cho muội đi với” Tuyết nhi đi Hàn Tiêu cũng bất đắt dĩ đi theo, ai bảo hắn thích người ta ở lần gặp đầu tiên.
Ngự hoa viên
Nàng và hắn đi dạo vòng quanh, Tuyết nhi và Hàn tiêu nhàn chán ngồi vào bàn. Tuyết nhi còn khoa trương nằm bẹp trên bàn than vãn kêu mệt, Hàn Tiêu nhìn mà lắc đâu không biết nó gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-sieu-quay/3229999/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.