Song nhi khi ăn uống no say thì trốn đi ngủ trả lại không gian riêng cho 2người bọn họ.
Không gian yên tĩnh là thường dưới góc cây thiên thu có đôi nam nữ đang ngồi ngắm mây trời bi những cơn gió xuân hiu hiu thổi đến làm tóc áo tung bay,nhưng họ ko ai nó với ai chỉ lặng thinh ngồi đó bỗng một giọng hát êm ái nhẹ nhàng ngọt ngào phát ra:
Có cơn mưa nào rơi thoáng qua
Có bước chân nào vừa bước qua
Cỏ anh đào quá êm đềm nhẹ nhàng cuốn đi theo bước chân.
Nhớ khi xưa cùng nhau bước chung góc phố kia còn in dấu chân cỏ anh đào vẫn nơi......
Giọng hát nàng nghe thật êm tai,làm hắn nghe đến thất thần,khi giọng hát ngừng hắn mới bừng tỉnh khỏi sự trầm mê.
Nàng nhìn hắn mắt ko rợn sống«sao hay chứ».Hắn ngây người đáp lại«rất hay,ta mong có thể nghe bài hát này mỗi ngày».Nàng cười nhạt đã có người từng nói thế nhưng kết quả thì sao đó chỉ là một vỡ kịch được dàn dựng.
Không biết tại sao nàng lại như vậy,tự nhiên nàng cảm thấy nhớ sự lừa dối đó nó để lại cho nàng vết thương sâu,nàng cảm thấy muốn khóc nhưng kìm nén để ko cho mình khóc bởi vì không xứng.
Quá khứ thì đã qua nhưng hiện tại cái cảm giác trước lại hiện về làm nàng ko mún đối mặt,nàng núm tâm sự với hắn lắm.
«Ta hỏi ngươi đã từng yêu ai chưa»
«Ta cũng không biết nhưng ta hiện giờ có cảm giác lạ với 1người»
«Ai thế,dù ai đi nửa ta khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-sieu-quay/3229970/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.