- Bệ hạ, cô nương này có đẹp đến đâu thì cũng là người của thanh lâu, hà tất gì phải tiêu tốn tiền bạc đến thế!- Thái Trác thấy số tiền trong quân ngũ bị tiêu phí thì không khỏi bàng hoàng. Đại Ngưu không dám lên tiếng giải thích với cộng sự, người bên dưới kia không những là người của thanh lâu, mà còn là bà chủ của chuỗi thanh lâu, tửu lầu, sòng bạc lớn nhất Liêu quốc, có thể nói giàu ngang quốc khố. Đặc biệt, còn là người của... hoàng thượng, đã sinh được 1 long 1 phụng mà vẫn xinh đẹp rạng ngời như thế.
Vương Kim sau khi vung tay quá trán cũng thấy không đáng lắm nhưng nhanh chóng nở nụ cười:
- Ta sẽ bắt nàng ấy quyên góp gấp 3 lần số tiền ta đã bỏ ra xung vào công quỹ!
- Hoàng thượng, người chắc chắn không mất cả chì lẫn chày chứ?- Đại Ngưu bán tín bán nghi nhìn Vương Kim. Hoàng Minh Thống vỗ tay 1 cái, nói với giọng điệu tự tin:
- Hoàng thượng mà cởi bỏ mặt nạ, e là nàng ấy còn dâng hết tiền bạc vừa thu được ban nãy luôn ấy chứ!
Ây da, Hoàng Minh Thống đúng là ếch ngồi đáy giếng. Người thong thả hốt bạc bên dưới yêu tiền hơn cả mạng sống, mỹ nam hay cực phẩm gì cũng đã thấy qua, hơn nữa, hoàng đế Liêu quốc theo đuổi mấy tháng ròng còn chẳng dính, há siêu lòng trước hoàng đế Vương triều đang sa cơ thất thế?
Đại Ngưu vẫn thấy lo lo, chỉ sợ 2000 lượng không cánh mà bay lên tận mây xanh, bắt thang lên cũng chẳng chạm được.
Vương Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-rac-roi/1581988/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.