Vu Thi Lam cũng không có thuật đọc tâm, cho nên cũng không biết Vương Vân đang suy nghĩ cái gì. Cô cầm áo ngủ trong tay đưa lên cho Vương Vân xem, "Tắm rửa. Vòi sen trong phòng tắm của tôi bị hỏng rồi, mấy ngày nay tôi đều tắm ở phòng này."
Ngụ ý là, cô đừng hòng cự tuyệt tôi.
Nguyên lai là như vậy.
Vương Vân tỉnh táo lại, trong lòng có chút thất vọng, cũng không có nói lời cự tuyệt gì thêm, lui sang một bên nhường cho Vu Thi Lam vào phòng.
Vu Thi Lam vào phòng, nhìn không chớp mắt vào phòng vệ sinh. Trước đó Vương Vân không có ở đây, cô đều để áo ngủ ở trên giường bên ngoài, tắm rửa xong đi ra mặc vào là có thể đi, nhưng hiện tại Vương Vân đã đến rồi, cô nghĩ nghĩ, vẫn như cũ đem áo ngủ đặt ở một bên góc giường.
Vương Vân nhìn áo ngủ kia, lại nhìn đến cái người đã đi vào phòng tắm kia Vu Thi Lam, đột nhiên có chút sững sờ. Ngay sau đó, trong phòng tắm truyền đến tiếng hoa hoa của nước chảy, cô lại ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên tấm kính cửa phòng vệ sinh ẩn ẩn xước xước thân ảnh mờ mờ của Vu Thi Lam.
Lúc trước ở B thị kia đưa Vu Thi Lam đi bệnh viện ngày đó, kỳ thật khoảng cách gần như vậy cái gì cũng đều thấy hết, chỉ là lúc ấy thân thể Vu Thi Lam không được thoải mái, cô lại lo lắng cho cô ta, có nhìn đến nhưng một nghĩ ngợi gì cũng không có.
Nhưng hiện tại...
Hiện tại Vu Thi Lam vui vẻ, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-o-hien-dai/1477834/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.