Nhìn thấy bộ dạng này của Nguyễn Âm, Tiểu Hà cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nàng biết từ khi còn ở trong phủ ngài hoàng không bao giờ để bản thân chịu uất ức, trong mắt không chứa được một hạt cát.
Lăng Hương vẫn còn hơi lo lắng, thậm chí nàng ấy còn nghĩ về việc có nên nói chuyện này với ngài ngự không.
Tiểu Hà kéo nàng ra rồi nói: “Ngươi yên tâm đi, bà sẽ xử lý ổn thỏa thôi, ngươi cứ chờ mà xem.”
Nàng có thể đoán được đám tiểu thư lắm miệng đấy sẽ như thế nào, ha ha.
Lăng Hương nhìn Tiểu Hà nghi ngờ: “Thật không?”
Tiểu Hà gật đầu với nàng: “Thật.”
Thấy đã sắp đến giờ, Nguyễn Âm ngồi trên ngự liễn chậm rãi đi qua.
Rừng đào ở bên phải Phượng Thanh cung,cách không bao xa, sau khi Nguyễn Âm đến
Taolin ở bên phải Phượng Thanh cung, trước đây rất nhiều gian, sau khi Nguyên Âm đến,. ngoại trừ màu hồng nhạt trước mắt còn có đủ màu sắc như hoa bướm, chói mù mắt Nguyễn Âm.
“Hoàng hậu nương nương giá lâm!”
Nương theo tiếng hô của thái giám, toàn bộ người trong rừng đào đều quỳ xuống.”
“Tham kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”
Nguyễn Âm khẽ nâng mắt lên, không khỏi đau đầu khi nhìn thấy những bóng dáng sặc sỡ đang quỳ trên mặt đất, thuận theo mặc quần áo thoải mái nhưng hóa ra thoải mái đâu chẳng thấy, chỉ thấy một đám thi nhau tranh giành, còn lộng lẫy hoa lệ hơn bất kì ai.
“Đứng lên đi.” Nàng nhẹ nhàng nói.
Những người vốn đang quỳ nghe thấy thế cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-nuong-nuong-cuu-hoa-hang-ngay/930331/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.