Miêu Mân Khanh nhìn ra phía xa, ánh mắt không rõ ràng. Nàng đang trầm tư nghĩ ngợi, thì một cung nữ tiến vào đình bẩm báo.
“ Bẩm quý phi nương nương. Có ba vị phi tần đang ở bên ngoài chờ. Họ muốn vào để diện kiến người. Có gặp không ạ?”
Vừa nghe bọn phi tử kia lại đến, thì sắc mặt của nàng có chút không vui, mày nhíu nhẹ.
Mấy ả này, mới sáng sớm đã đến tìm? Có chuyện gì đây? Đúng là lũ tiện nhân thích gây sự, thích khoe khoan và thích giả vờ!
“ Không gặp.” Miêu Mân Khanh bày ra bộ mặt chán ghét, không chút giấu giếm. Hôm nay, nàng không có hứng thú đấu võ mồm!
“ Nương nương, người hãy cho bọn họ vào đi. Coi chừng họ biết điều gì, mà mình không biết cũng nên!” Linh Nguyệt đứng ở bên cạnh đề nghị.
“ A..Vẫn là ngươi suy nghĩ thấu đáo.”
Miêu Mân Khanh miệng nhếch lên cười nham hiểm, phất nhẹ tay áo với vị cung nữ kia. Ý bảo, cho gọi ba nàng ta vào trong đình nghỉ mát.
Vị cung nữ đó liền lui đi ngay, không dám chậm trễ.
Ngay sau đó, có ba vị phi hướng về phía đình đi tới. Cả ba vừa đặt chân vào trong lư đình, liền hành lễ theo quy củ. Cử chỉ lẫn điệu bộ đều toát lên vẻ thanh tao và uy quyền, mỗi người ẩn chứa một khí chất riêng biệt.
“ Chúng thần thiếp, xin bái kiến Quý phi nương nương.”
Ba người đồng thanh một câu, cường điệu không lớn cũng không nhỏ, nghe rất êm tai.
Miêu Mân Khanh cười nhẹ, nói: “ Các muội muội, không cần đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-noi-loan-di-nhau-thoi/98129/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.