Bách Lệ Băng bực mình muốn chết đi được ngồi ở bên cạnh Mạc Phong Thần hậm hực không thôi
-" Sứ thần Phương Tây có điều gì muốn nói "- Mạc Phong Thần mở miệng hỏinhìn sang nàng có ý bảo nàng chuyển lời đến vị sứ thần kia
-" Sứthần ngài có chuyện gì sao ?"- Bách Lệ Băng nói với giọng của Phương Tây , mọi người không hiểu nhưng trong lòng thì đang thầm ca ngợi hoàng hậu thật có tài.
-" Thưa hoàng hậu , cứ gọi thần là Romeo "- Sứ thần Phương Tây tao nhã nói
-" Romeo sao ? vậy cô gái bên cạnh có phải là Juliet "- Bách Lệ Băng nói một vấn đề rất không liên quan .
-" Không phải thưa hoàng hậu "- Romeo buồn cười nói , tại sao hoàng hậu lại hỏi vấn đề này .
Bách Lệ Băng cười gượng , hắc hắc chẳng qua là do tính tò mò của nàng thôi , được chưa .Mạc Phong Thần đương nhiên chẳng hiểu nàng nói gì nhưng vẫnnhư trạng thái cũ ngồi im như tảng băng ngàn năm .
Rồi từ ngoàimột đám người bước vào trên tay có bê một khay bạc được phủ tấm lụa đỏbí ẩn , cả chính điện im lặng chăm chú nhìn , mọi năm sứ thần nơi nàyluôn cống tặng những thứ mới lạ rất thú vị không biết lần này sẽ là vậtgì .
-" Đây là.."- Romeo mở tấm khăn lụa đỏ đang định mở miệng giới thiệu thì đã đã bị hoàng hậu đương triều cướp lời
-" Súng "- Bách Lệ Băng mắt sáng ngời như hai vì tinh tú nhìn chằm chằmrồi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-ngo-nghich/3187150/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.