-" Ngươi nóingươi là Vô Dược ?"- Bách Lệ Băng ù ù cạc cạc hỏi đi hỏi lại , ông trờiđúng là có mắt , nàng cứ nghĩ tên đó chắc phải tìm mòn mỏi mới ra . Aingờ , xa tận chân trời gần ngay trước mắt , ngay bước đầu tìm kiếm đãtìm ra rồi .
-" Ta nói rồi không nhắc lại nữa đâu ?"- Nam tử tóctrắng tên Vô Dược cáu gắt nói , hắn chu du thiên hạ cho tới mới giờ làlần đầu tiên chủ động giúp đỡ kẻ khác. Lý do có lẽ chính hắn cũng chẳngbiết tại sao
-" Được , ta tin . Nói đi , ngươi muốn gì ?"- BáchLệ Băng tạm thời tin hắn nhưng trong lòng nàng hiểu rõ hơn ai hết , hắnchính là Vô Dược . Trong lòng vui là thế nhưng nàng vẫn lo lắng cho MạcPhong Thần ,
-" Muốn gì là muốn gì ?"- Vô Dược nghi hoặc hỏi
-" Không phải ngươi luôn muốn một cái giá để ngươi giúp sao ?"- Bách LệBăng ngạc nhiên , thiên hạ đồn hắn rất quái dị , thứ hắn muốn không phải ai cũng có thể tìm thấy
-" Ồ , không cần không cần , bạn bè lâunăm ta không tính toán "- Vô Dược ra vẻ trượng nghĩa đại hiệp cứu ngườikhông tính toán so đo nhưng tên mù cũng biết hắn chẳng qua giúp chơi .Hắn muốn cái ì còn không có thứ đó hay sao ?
-" Ta không thíchnhận không ? Ngươi nói đi , ngươi muốn gì ? "- Nàng không thích cái cảmgiác nợ nần của người khác cái gì đó , đặc biệt đâu còn là mạng sống của chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-ngo-nghich/3187126/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.