Bách Lệ Bănglúc này lâm vào trạng thái mơ mơ hồ hồ không rõ mình đang ở đâu . Toànthân nàng nhẹ bẫng như một đám mây trôi nổi trong hư không , xung quanhlà một màu trắng xóa mờ ảo . Rồi từ một góc vô định nào đó một luồng ánh sáng chói lòa làm nàng nhíu mắt , bóng dáng cửa một nữ tử dần dần xuấthiện ngày càng rõ .
Nàng cảm thấy hình như có điều không bìnhthường một chút nào , rốt cuộc là nàng đang ở đâu , Phong Thần , hắnđang ở đâu sao không tới tìm nàng . Tại sao xung quanh lại một màu trắng xóa thế này ?
Đột nhiên , nàng kinh hoàng không tin vào mắt mình , người con gái trước mắt không phải nàng thì là ai ....gương mặt ,dung mạo đó là của Bách Lệ Băng cơ mà . Nếu vậy thì..nàng là ai . Bêntai lúc này xuất hiện một giọng nói mà nàng nghĩ rằng nó rất quen thuộc , gần như ..đó là giọng nói của nàng :
-" Bách Ngọc Lan , xin lỗicô , ta phải đi rồi , tạm biệt cô . Yên tâm , rồi cô sẽ sớm trở lại màthôi . "- Giọng nói nữ tử kia bắt đầu xa dần , bóng dáng cũng vô tung vô ảnh biến mất để lại nàng đang kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời .
Đưa tay chạm vào khuôn mặt của mình , nàng mới giật mình , rốt cuộc thìnàng là ai . Là Bách Lệ Băng của thời cổ đại ..hay Bách Ngọc Lan củathời hiện đại . Không thể nào , chẳng lẽ ...nàng sẽ phải rời xa thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-ngo-nghich/3187122/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.