Bóng tối bao trùm nàng nhấn nàng vào trong biển đen tối mịt mù .
Xung quanh là những vì sao đang trôi nổi và vụt qua trước mắt nàng , nhanhtựa như thời gian vậy , từng phút từng giây đi qua đều rất nhanh .
Nàng đưa tay lên muốn bắt lấy một vì sao nhưng không thể, tất cả như hưkhông vậy , rồi nàng bắt đầu chìm dần trong cơn mê mộng .
Nửa tỉnh nửa mê , Bách Ngọc Lan tỉnh dậy ngơ ngác nhìn xung quanh , mọi thứ dường như không đúng như trong suy nghĩ của nàng .
Đáng lẽ ra phải là hoàng cung tráng lệ , hoàng đế tuấn tú đón chào nàng chứ , tại sao nàng lại lưu lạc đến nơi này .
Đang ngẩn người suy nghĩ thì một nam nhân trông có vẻ nghèo hèn rách rưới đến lay vai nàng
-" Cô nương , nàng thật xinh đẹp , thật đẹp động lòng người mà, có phải bị phụ mẫu đuổi ra khỏi nhà không . Tội nghiệp , một mảnh áo tử tế cũngkhông có , đi theo ta đi , ta lo ăn lo mặc cho nàng , có được không ?"-Một bộ mặt viết rõ hai chữ háo sắc xuất hiện ngay trước mắt nàng .
Gân xanh nổi đầy trên trán , nàng trông giống một đứa nghèo đến thế cơ à !
" Bốp, bộp " vài phút sau , nàng thong thả đi còn tên nam nhân còn lại đã nằm trơ trên mặt đất , mặt mũi bầm dập , cho chừa cái tội trêu ghẹo con gái nhà lành .
Chết thật, giờ nàng mới để ý ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-ngo-nghich/3187117/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.