Vào một buổi chiều đẹp trời. Hứa Thanh Thanh nổi hứng đi dạo, thế nhưng không hiểu sao lại tự nhiên đi đến rừng đào rộng lớn, bất giác nghĩ đến nụ hôn ngày hôm đó... Khuôn mặt lại đỏ lên bất thường... Sau đó lại... Tức giận đến đỏ mặt a ~ Aaaaaaaaa!!!! Cái tên thối tha!!! Nếu gặp lại! Nàng sẽ đánh hắn đến mức ngay cả phụ mẫu hắn cũng không nhận ra!!!... Nhưng mà...hắn nguyện ở cùng nàng nữa sao?... Nhưng mà ngày hôm đó, rốt cuộc... Hắn muốn nói gì? ( Bánh bao: * đẩy đẩy * không nhớ liền bay về chương 7 a ~ *
Nàng đang nghĩ đến ngày hôm đó hắn muốn nói gì thì một bàn tay bỗng đập lên vai, kèm theo giọng nói rợn người:
-" Hoàng ~ tẩu ~ "
-" Á!!!!!!!"
Nàng giật mình, suýt ngất xỉu, quay đầu lại nhìn thấy gương mặt đang cười hề hề quen thuộc... Tức giận đánh một cái lên đầu tên ấy.
-" Cái tên chết tiệt này! Tính hù lão nương chết hả????"
Âu Dương Chi Nguyên đáng thương hề hề ôm đầu, mếu máo nói:
-" Hoàng tẩu thật độc ác "
Hứa Thanh Thanh nhanh chóng hất mái tóc dài của mình, nhếch môi cười :
-" há há ~ quá khen ~ lão nương tự biết mình độc ác mà ~ "
Âu Dương Chi Nguyên : "..........."
.... Quạ ~ quạ ~ quạ ~
Nguyên vương gia đột nhiên tiến tới:
-" lúc nãy hoàng tẩu nghĩ gì mà chăm chú quá vậy? Lại còn đỏ mặt nữa! "
Nàng.......chột dạ được chưa!!!!!!
-" lão...lão nương đâu có nghĩ gì! "
-" Hoàng Tẩu nói dối! "
-" lão nương mà cần nói dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-mat-day-cua-tram/546/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.