Chương trước
Chương sau
Một mùa xuân đến....hoa đào nở rộ,rực rỡ...
Trong một vườn đào bí mật ở chốn hoàng cung âm u,một nữ nhân vận bạch y thanh nhã, mái tóc đen dài xõa,khóe môi nở một nụ cười rực rỡ với khuôn mặt tuyệt mỹ khiến cả rừng đào như chỉ làm nền cho nàng...
Hứa Thanh Thanh khi đi dạo liền tìm thấy một rừng đào rộng lớn, hai mắt tóe sáng...liền đánh dấu chủ quyền nơi này là của nàng! Nhảy nhảy nhót nhót cả một buổi trời mà không chú ý đến....
Một nam nhân hắc y, mái tóc đen tuyền, khuôn mặt...hoa nhường nguyệt thẹn...( =.=||),đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào nữ nhân bạch y đang vui vẻ chơi với mấy cánh hoa đào...Trong ánh mắt lóe lên sự dịu dàng mà hắn cũng không nhận ra.
Nàng ôm một đống cánh hoa, nhảy lên cao rồi tung lên,cả một trời hoa lả tả rơi chầm chậm...nghiêng đầu..
Khoảnh khắc ấy, khi bốn mắt chạm nhau, tâm hai người đều mạnh mẽ rung động trước đối phương, dưới cơn mưa hoa đào,nàng và hắn cứ thế nhìn nhau hồi lâu không ai lên tiếng,...Cái khoảnh khắc đứng dưới rừng đào này...cả đời,cả kiếp, cả hai người đều chưa từng quên được,cả đến khi nhắm mắt..đều chưa từng quên...
Cứ thế...đến khi tiếng hét kinh thiên động địa từ cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của nàng phát ra...
-" aaaaaaaaaaa "
Hắn giật mình định thần lại,ánh mắt kì lạ nhìn chằm chằm nàng.
-" sao ngươi lại hét? "
Hứa Thanh Thanh trợn mắt,vỗ ngực nhìn nam nhân trước mặt, vô cùng mất hứng lại gần hắn.
-" hở? Tự nhiên thấy một nam nhân xinh đẹp hơn mình đứng trong cái khung cảnh này, không ngạc nhiên sao được..." suýt nữa là khí huyết dâng trào, phun máu mũi rồi! Nàng âm thầm bổ sung thêm..( Bánh baoq: Thanh tỷ là một kẻ mê zai chính hiệu không lẫn vào đâu được )
Nàng nói luyên thuyên mà không hề chú ý đến khuôn mặt của ai kia đã đen hơn Bao đại nhân trong bộ phim " Bao Thanh Thiên " nàng từng xem.
Hắn - Âu Dương Vũ Hiên...hận nhất là người dám nói hắn " Xinh Đẹp "!!!!
-" Ngươi - Im - Miệng! ". Hắn dường như đang nghiến răng nghiến lợi phun ra từng chữ, điệu bộ trông rất tức giận, trên trán cũng đã nổi gân xanh:v
Hứa Thanh Thanh bây giờ mới nhận ra tình hình, khẽ lau mấy giọt mồ hôi lạnh, mỉm cười... Nịnh nọt...
-" Thị vệ ca ca~ đừng tức giận a ~ cẩn thận bị đứt gân mà chớt ~ "
Nghe xong câu này, trên trán ai đó lại xuất hiện thêm vài cái gân xanh:v
Mặt lại đen thêm...
-" Thị vệ ca ca?????". Hắn có chút không được chắc chắn lặp lại câu đó.
Hứa Thanh Thanh gật đầu lia lịa..thể hiện rõ câu đó chính là gọi hắn.
Vũ Hiên trực tiếp im lặng không nói. Hắn từ khi nào nhảy xuống một chức vụ thị vệ nhỏ nhoi rồi? Nhưng thế cũng tốt. Tạm thời che dấu thân phận để thăm dò nàng rốt cuộc vì sao mà lại vào hoàng cung.
-" ồ? Sao ngươi lại biết ta là thị vệ? "
Hứa Thanh Thanh đắc ý vô cùng vì nghĩ bản thân đã đoán trúng..
-" hừm! Chỗ này ngoài mấy tên thị vệ ra còn ai có thể tự do ra vào chớ ~ ta nói có phải hơm? "( Bánh bao: suy nghĩ của tỷ tuy không đúng nhưng tiểu mụi này thấy độ tự tin của tỷ thậc đáng khen:3)
Ba vạch hắc tuyến xuất hiện...
Hắn khẽ ho, gật đầu coi như nàng đúng...thớ nhưng mừ..nàng nói chẳng đúng câu nào cả...
Nàng cười thật tươi,đôi mắt híp lại cong cong trông rất dễ thưng làm hắn có chút thất thần.
-" Ớ? Ngươi vừa đỏ mặt!!!! "
Nàng thề đó! Nàng thề nàng vừa thấy hắn đỏ mặt a!!! Thật đấy! Không nói dối đâu a ~~~~~ tuy chỉ lướt qua hai vệt hồng khả nghi nhưng cũng coi là đỏ mặt. Nhở?
Hắn hừ một tiếng, quay đầu không thèm nhìn nàng làm cô nương hay mộng tưởng viễn vông này liền nghĩ " oa! Thẹn quá hóa giận! Thậc giống một Tiểu mỹ thụ đáng iu! "
Nếu như hắn biết bây giờ nàng nghĩ gì thì...chắc đầu của Hứa Thanh Thanh đã " Chuyển nhà " rồi ~
Nàng trêu chọc hắn cả buổi không thấy mệt, hai người đứng trong rừng đào tuyệt mỹ nói nói cười cười, vui vẻ cả một buổi trời...mà gần đóa:3
Hai tên hắc y nhân khuôn mặt đen như đáy nồi, hai mắt trợn to, miệng há za hớt cỡ OAO ~
Kia là hoàng thượng lạnh lùng sao? Là hoàng thượng uy nghiêm của bọn họ sao??? Không phải a!!!!!!!!!!!!!!. Trong lòng hai tên hắc y nhân vô cùng ai oán sầu muộn...chủ tử của bọn hắn đâu mất rồi ~~~~~~
~~~~ tui
~~~~~~~~là
~~~~~~~~~~dải
~~~~~~~~~~~~~~Phân
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Cách
.đôi lời chém gió:
* cúi người * vô cùng xin lỗi vì đã rất lâu. Rất lâu rùi chưa ra chương mới nha...
Vẫn mong mọi người sẽ ủng hộ ^^. Và một khi đã ủng hộ là phải hớt mình nha ?
Pài pái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.