Vốn tưởng có thể ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao, ai ngờ vừa sáng sớm đã bị một nha hoàn lạ mặt đánh thức.
- " nương nương?"
- " Hoàng hậu nương nương?"
Tiếng gọi nhẹ nhàng lôi kéo Hứa Thanh Thanh ra khỏi giấc ngủ ngon. Nàng mở hai mắt,nhíu mày bất mãn, đôi mắt tràn đầy sự oán trách đối với nha hoàn này.
- " làm sao?"
Nha hoàn kia thấy nàng tỉnh lại, lập tức cúi đầu nhẹ giọng đáp:
- " Hoàng hậu,hoàng thượng cho mời người đến dùng bữa sáng. ".
Buồn ngủ nghe chữ được chữ không, nàng nhắm hai mắt, trùm chăn lên đầu, mơ màng nói:
- " Không đi..."
Nha hoàn kia vừa định nói thêm gì đó thì đã bị một người chặn lại.
Người kia hạ thấp giọng:
- " lui ra đi "
Nha hoàn sững sờ một chút rồi nhanh chóng cúi đầu lĩnh mệnh, ra khỏi phòng.
Đến khi trong phòng chỉ còn hai người, hắn mới ngồi xuống bên giường của hoàng hậu, dịu dàng kéo chăn ra.
Hứa Thanh Thanh lập tức bực bội. Sáng sớm không để cho người ta ngủ sao? Mấy người dậy sớm như vậy để làm gì? Chơi với ma à?
Nàng bật dậy, trừng mắt nhìn người đang kéo chăn rồi lại giật mình, thốt lên:
- "....hoàng thượng?"
Nam nhân vận hoàng bào đang ngồi bên giường,dùng ánh mắt ôn nhu khiến người khác nổi da gà nhìn nàng.
- " ừm? Hoàng hậu,nên rời giường rồi."
Người cũng đã đến đây, ta làm sao dám trái ý. Vừa nghĩ, nàng liền dụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-mat-day-cua-tram/2859285/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.