Hạ Lan Tuyết vừa mới tới liền túm lấy đu của Y Nhân, nghiêng nghiêng ngả ngả toan kéo cô từ trên đu xuống.
“Y Nhân! Đồ ngớ ngẩn nhà cô!”
Bao nhiêu giận dữ đều bật ra thành một câu này.
Y Nhân ngây ngô nhìn y, thờ ơ nói: “Từ nhỏ đến lớn rất nhiều người mắng tôi là ngớ ngẩn rồi. Tôi vốn ngớ ngẩn mà.”
Nhị tiểu thư Y gia quả là ngớ ngẩn, cô ta không hề nói dối.
Hạ Lan Tuyết không ngờ cô lại trả lời như vậy, nhất thời cũng không tiêu hóa được lời của cô, chỉ ngây người thở hồng hộc tại chỗ, lại liếc thấy Bùi Nhược Trần đứng cạnh, đôi mắt phượng đã bừng bừng lửa giận lại càng thêm ngùn ngụt căm hờn.
“Cô hãm hại chồng!” Y nghiến răng nghiến lợi nói.
Y Nhân vẫn ngơ ngác nhìn y dường như chẳng hiểu gì cả.
Ngay cả Bùi Nhược Trần thấy vẻ ngây thơ ngơ ngác như vậy của cô cũng suýt cho rằng chuyện của Thập Nhất chẳng liên quan gì đến cô.
Bùi Nhược Trần cười thầm rồi khẽ lắc đầu: cô Y Nhân này có thật là kẻ ngốc như người ta vẫn tưởng không?
Hay chỉ là kẻ không tranh với đời mà thôi.
Hành động của Bùi Nhược Trần chỉ thuần túy là cảm xúc bản thân nhưng trong mắt Hạ Lan Tuyết hành vi đó đúng là đã châm ngòi nổ.
Cô ta thân làm vương phi, lại đem một vị vương gia đường đường như y đẩy cho thị nữ của mình, còn bản thân thì chuồn đi liếc mắt đưa tình với người khác. Hạ Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170897/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.