Edit: Docke
Hội trường nháy mắt an tĩnh, Y Nhân sờ sờ mặt thấy nóng bừng, ngẩng đầu nhìn về hướng hoàng đế đang đi đến.
Lần trước diện thánh, tuy rằng nghe được tiếng vua, nhưng rèm trúc trùng trùng, trước sau vẫn chưa nhìn thấy được chân nhan.
Lúc này, Y Nhân lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Lan Thuần.
Vừa thấy, Y Nhân đã giật mình — Cô đã gặp qua Hạ Lan Khâm, Hạ Lan Tuyết cùng Hạ Lan Du. Hạ Lan gia huyết thống tốt như vậy, vẫn cho rằng, thân là hoàng đế, Hạ Lan Thuần nhất định phải là đại soái ca (anh chàng đẹp trai) trăm năm khó gặp. Thế nhưng nam tử trước mắt, tuy rằng thần thái uy nghi, nhưng không có được vẻ xuất chúng như những người Hạ Lan gia khác, cùng lắm chỉ có thể xem là đoan chính dễ nhìn mà thôi.
Hắn cứ thường thường vô kỳ như thế đi qua đám người hai bên đang chấp tay khấu đầu.
Chỉ là vầng trán rộng kiêu căng, âm lãnh, khóe mắt dài như vậy trước nay chưa từng thấy.
“Chúng khanh gia bình thân.” Phất tung hoàng bào, y ngồi xuống, hai tay thả lỏng.
Mọi người đứng dậy, Y Nhân vốn là nửa quỳ nửa quỵ, nên đứng dậy càng nhanh.
Hạ Ngọc chưa kịp về lại chỗ, liền đứng ở cạnh Y Nhân, chờ thánh thượng phát biểu.
Hạ Lan Thuần không nói gì, chỉ nhàn nhạt đưa mắt dò xét toàn trường. Sau đó, Chu công công thừa dịp xin chỉ thị: “Bệ hạ, Thừa tướng đại nhân cầu kiến.”
“Tuyên.” Hạ Lan Thuần khoát tay, một người trung niên mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170817/quyen-1-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.