Edit: Docke
Viêm Hàn nói vậy khiến cho mọi người chuyển toàn bộ chú ý lên người Dung Tú.
Nhưng Dung Tú dường như vẫn không nghe thấy. Mặc dù huyệt đạo đã được giải, cũng không còn bị khống chế nữa, nhưng nàng vẫn ngơ ngác đứng yên chỗ cũ.
Từ chỗ mà nàng đang đứng, nàng có thể nhìn thấy Hạ Lan Tuyết rất rõ ràng. Hạ Lan Tuyết nhắm chặt hai mắt, dung nhan tái nhợt. Khuôn mặt tuyệt mỹ đó, trong giờ khắc này, lại tựa như một cậu bé thuần mỹ sạch sẽ – - Nhìn khuôn mặt này, nàng không thể nào tìm thấy chút hình ảnh nào của đại ca hắn.
Bọn họ thật sự là huynh đệ sao?
Dung Tú không hiểu sao lại sản sinh ra một nghi vấn, lập tức cười khổ một tiếng.
Sau đó, nàng ngẩng đầu lên, dùng tư thái tôn quý nhất lướt qua Viêm Hàn, rồi thản nhiên đi về phía Bùi Lâm Phổ.
Vai của nàng cương trực.
Thần sắc của nàng cao quý trang nhã, nghiễm nhiên bất khả xâm phạm.
Trong lòng Viêm Hàn vốn đang tồn tại ý khinh thị nàng, trông thấy tình trạng này, cũng không sao ngăn được có chút kính nể.
Sau khi trải qua bao nhiêu sự việc vừa rồi, Dung Tú vẫn có thể bảo trì dáng vẻ bản thân như cũ, vẫn có thể thản nhiên mà đối diện với mọi người, không thể không nói là nàng có một loại năng lực đặc biệt.
Một nữ tử có thể khiến Hạ Lan Tuyết phải chung tình như vậy, xem ra, cũng không chỉ là một bình hoa.
Lúc Dung Tú bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170695/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.