Edit: Docke
Bên ngoài hành dinh, hương trà càng đậm. Phượng Cửu và Dịch Kiếm với ghế mà ngồi. Phượng Cửu nâng ấm trà lên, mở nắp, chậm rãi đổ số nước trà ngâm đợt đầu còn lại. Sau đó, châm đầy một ấm trà thượng đẳng. Chỉ chốc lát sau, Dịch Kiếm cũng rót đầy một chén. Nước trà tràn đầy, không nhiều không ít, vừa vặn để cái chén tắm đẫm hương trà.
Hơi nước lan tràn, bóng dáng của hắn trong màn hơi nước dày đặc bỗng trở nên ưu nhã lưu luyến lạ thường.
Dịch Kiếm nghiêng người ngồi ngay ngắn. Hai tay nâng ly trà lên, một ngụm uống cạn, lại tất cung tất kính mà để xuống.
Phượng Cửu mỉm cười, một lần nữa châm đầy cho hắn một chén. Mái tóc dài lấm tấm hoa râm buông xuống, khiến cho vẻ mặt của hắn như ẩn như hiện phía sau làn tóc.
“Ngươi không cảm thấy kỳ quái lắm sao, ta lại cố ý để cho Viêm Hàn chạy thoát?” Phượng Cửu nhẹ hỏi.
Dịch Kiếm vốn đã nghẹn từ lâu, nghe vậy tự nhiên cảm thấy nếu không bộc bạch thì không hài lòng: “Vâng, ta biết Phượng tiên sinh làm như vậy, tất nhiên là có lý do của tiên sinh. Thế nhưng, Viêm hàn bây giờ đang là kẻ địch hàng đầu của Thiên Triều. Cho dù bên phía hắn có viện binh, thế nhưng chúng ta cũng có Lục tiên sinh, vốn dĩ có thể bắt được hắn mà…”
“Lục Xuyên không bắt giữ nam tử, hắn chỉ giết mà thôi.” Phượng Cửu cười nói, “Hơn nữa, Viêm Hàn đã bảo vệ Vương gia, không phải sao?”
Dịch Kiếm cứng họng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170668/quyen-2-chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.