EDITOR: DOCKE
Hạ Ngọc không lập tức tiếp lời mà trầm mặc một hồi, sau đó lui ra phía sau từng bước, xoay người hành đại lễ. “Ta sẽ dốc hết toàn lực.” Hắn nói xong, đứng thẳng dậy, xoay người đi ngay.
Lãnh Diễm nhìn biểu hiện của hắn, có chút kinh dị, ánh mắt lấp lóe nhưng lại không nói gì.
Đợi Hạ Ngọc đi xa, Lãnh Diễm mới quay đầu lại, một lần nữa nhìn những gợn sóng lăn tăn ánh lên lấp lánh trên mặt hồ.
“Vì sao bệ hạ lại ở đây?” Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nam sáng sủa. Ngay sau đó, một thân hình cao to cũng từ lan can, chiếu hình xuống mặt hồ.
“Ngươi không đi tìm Y Nhân chơi đùa sao?” Lãnh Diễm không quay đầu lại, chỉ thản nhiên hỏi.
Người mới đến sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói: “Hóa ra bệ hạ cũng biết.”
“Cơ quan trong tẩm cung của ta là do ngươi thiết kế. Ngươi muốn đưa nàng ra ngoài, vốn là chuyện dễ như trở bàn tay. Ta không nói, chính là không muốn truy cứu.” Lãnh Diễm đè khửu tay lên lan can, dựa người vào, nheo mắt hỏi hắn: “Vì sao cả đám người các ngươi đều thích Y Nhân như vậy?”
“Nghe cung nữ nói, vừa rồi bệ hạ rất không vui, bỏ mặc Hạ Lan Tuyết mà đi. Đã xảy ra chuyện gì sao?” Lưu Trục Phong thẹn thùng cười, vội vàng chuyển đổi đề tài, thân thiết hỏi.
“Ta và Hạ Lan Tuyết có thể xảy ra chuyện gì chứ?” Lãnh Diễm cười lạnh nói: “Trong mắt của hắn, cho tới bây giờ đều chỉ có những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170551/quyen-3-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.