EDITOR: DOCKE
Hiện trường hết sức căng thẳng.
Nhưng căn bản là không có sự tiếp xúc.
Lúc Lục Xuyên ra tay không hề có dấu hiệu, chỉ là bóng xám chợt lóe, kiếm quang đầy trời. Lưu Trục Phong đẩy Y Nhân ra phía sau, tức giận nói: “Lục Xuyên, ngươi điên rồi!”
Kiếm của Lục Xuyên khó khăn lắm mới xẹt qua dưới nách Lưu Trục Phong. ‘Te rẹt’ một tiếng, tay áo của Lưu Trục Phong bị xén rớt một mảng, trên cánh tay cũng bị rách một đường thật dài – Máu tươi đầm đìa.
Lục Xuyên cũng không quản Lưu Trục Phong có làm sao không, kiếm phong vừa chuyển, một lần nữa phô thiên cái địa xông thẳng đến chỗ Y Nhân. Kiếm quang dầy đặc khắp nơi khiến cho tất cả mọi người có mặt ở hiện trường đều lóa mắt. Y Nhân tránh cũng không thể tránh. Lưu Trục Phong vừa mới buông cô ra, bây giờ dù có muốn cứu trở lại cũng đã không còn kịp nữa.
Viêm Hàn đã xông đến gần. Khí lực của hắn vừa bá đạo vừa cứng rắn, mạnh mẽ xông xáo như một viên tướng len lỏi vào tầng tầng lớp lớp kiếm khí. Nhưng còn chưa tiến vào được đã bị thương tích đầy mình, lại vẫn là không kịp.
Y Nhân đáng thương lùi về sau từng bước.
Sau đó, một cái bóng màu trắng đột nhiên lao tới. Chỉ trong nháy mắt, cái bóng trắng đó đã nhẹ nhàng bay đến, còn nhanh hơn cả kiếm của Lục Xuyên. Tay áo liên tục phất lên, không chút chậm trễ ngăn cản kiếm quang. Thanh sam bạch cẩm trắng xóa một mảnh, khí thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170542/quyen-3-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.