EDITOR: DOCKE
“Tất cả đứng lên đi.” Ngồi xuống xong, hắn thản nhiên nói.
Tất cả mọi người đứng lên, cúi đầu cung kính.
Bùi Nhược Trần cũng không để ý đến bọn họ, vẫn còn ngồi bên cạnh bàn, bưng lên một chén nước chè xanh, nhẹ nhấp một ngụm.
Mọi người đứng ở một bên, ngay cả thở cũng không dám thở. Toàn bộ quán trọ đều im lặng đến nỗi có thể nghe được cả tiếng kim rơi.
Y Nhân theo bản năng, đi lên phía trước từng bước giống như muốn đi ra ngoài nhận mặt người quen, nhưng đã bị Hạ Lan Tuyết kéo lại. Cô cũng không nói gì, chỉ ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn Bùi Nhược Trần ở dưới lầu.
Một lát sau, trong sự im lặng ngộp thở có thể bức chết người rốt cuộc cũng vang lên một tiếng bước chân.
Tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng cũng không biết rốt cuộc vì sao lại có thể xả hơi.
Một bóng người xuất hiện ở cửa quán trọ, chậm rãi thong thả đi vào. Hắn đi rất thong thả, cũng không có vẻ hiên ngang cao ngất mà ngược lại, có một loại tư thái nhàn nhã nói không nên lời. Chỉ cảm thấy, thế giới nên vì hắn mà giảm bớt tiết tấu bình thường.
Hắn đi thẳng đến trước mặt Bùi Nhược Trần, hơi khom người hành lễ, sau đó tự động ngồi xuống.
Y Nhân trợn to đôi mắt nhìn người nọ, càng cảm thấy giật mình.
Người vừa chậm chạp đi tới không phải ai khác mà chính là người mà Hạ Lan Tuyết lúc này đang tìm – Phượng Cửu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170528/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.