EDITOR: DOCKE
Tin tức này vừa được loan ra, khắp đường phố liền ồn ào náo động.
Hạ Lan Tuyết tạm thời không nói, Hạ Lan Khâm cũng đột nhiên qua đời, đúng là tổn thất lớn nhất của Thiên Triều.
Mà ở giữa mọi người, giật mình nhất chính là Dịch Kiếm cùng Y Nhân.
Dịch Kiếm chỉ cảm thấy đầu có trống rỗng, ngay cả đất trời chói lọi mà cũng không còn thấy rõ được nữa.
Y Nhân cũng ngẩn ngơ, sau đó vào lúc Dịch Kiếm còn chưa phản ứng kịp, cô đã chạy đến cửa cung.
Nhanh chóng mà kích động.
Cô gần như cả nghĩ cũng không muốn nghĩ đã chạy đi. Thủ vệ giữa cổng rất hiển nhiên là giữ cô lại không cho qua. Y Nhân không thuận theo cũng không nói gì, chỉ mải miết vùng vẫy, cố gắng chui vào trong.
Tên thủ vệ nhíu mày, cứ nghĩ mình xui xẻo, gặp phải mụ điên.
Dịch Kiếm vội vàng chạy tới, cố nén bi thương mà giữ chặt Y Nhân lại, nói: “Vương phi, chúng ta về trước đi, Vương gia… Vương gia…”
“A Tuyết đương nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì.” Y Nhân quay đầu lại, vô cùng trấn định nhìn hắn, “Anh ấy đang ở ngay trong đó thôi. Nhất định là anh ấy đã bị hoàng đế bắt giữ rồi. Ta muốn vào trong.”
Y Nhân nói xong, một lần nữa cố gắng chạy vào. Khuôn mặt nhỏ nhắn banh ra thật nhanh. Thần sắc kiên định như thế, tự tin như thế, làm cho Dịch Kiếm cũng có chút hốt hoảng.
Chỉ có điều, ngay khi hắn đi đến trước mặt cô, vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170507/quyen-4-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.