EDITOR: DOCKE
“Thôi bỏ đi, ngươi cứ giữ lấy. Chỉ cần nhớ rõ, sau này cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng không được xuất hiện ở Lưu Viên.” Cuối cùng, Lưu Trục Phong chỉ có thể thỏa hiệp, “Ngàn vạn lần phải nhớ rõ, đừng tới Lưu Viên!”
Y Nhân gật đầu lia lịa, tỏ vẻ mình đã nhớ kỹ.
Cho dù như vậy, Lưu Trục Phong vẫn vạn phần buồn bực, càng nghĩ càng lo lắng, “Mặc kệ, ta không thể tiếp tục ở chung một chỗ với các ngươi nữa. Tóm lại, các ngươi không biết gì về chuyện chiếc nhẫn kia, cũng không được nhắc đến chuyện đã gặp ta.” Hắn vẫn giữ bộ dáng sợ hãi như trước, lại vừa dặn dò vừa khuyên răn, sau đó xoay người bỏ đi.
“Ngươi phải đi sao?” Hạ Lan Tuyết có phần kinh ngạc, hỏi.
Hành vi của Lưu Trục Phong luôn luôn quái dị, không có quy luật.
“Không thể không đi.” Lưu Trục Phong hào hùng bỏ lại một câu. Đi được vài bước lại quay đầu nhắn nhủ: “Nếu nhìn thấy Phượng Thất, nói ta sẽ tìm cơ hội đến gặp nàng.”
Lưu Trục Phong có thể nói là nói được thì làm được, xoay người liền đi.
Hạ Lan Tuyết còn chưa kịp lên tiếng trả lời, hắn đã biến mất chỉ trong tích tắc.
Hạ Lan Tuyết cùng Y Nhân đưa mắt nhìn nhau nửa ngày. Một lát sau, Hạ Lan Tuyết bỗng nhiên nhớ lại tình hình vừa rồi, nhịn không được đưa tay cầm lấy tay cô. Muốn nói điều gì đó, lại sợ làm cô ngượng ngùng. Nhưng chỉ vừa nắm tay đã cảm thấy trong lòng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170498/quyen-4-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.