EDITOR: DOCKE
Hiện tại, Y Nhân ngồi ở trong khoang thuyền, nhìn ra hồ, nhìn đến ngây ngốc. Phượng Cửu không khỏi nhắc lại đề tài mới vừa nói: “Không phải cô muốn gặp hắn sao?”
Nhưng hắn là ai, Phượng Cửu không hề nói rõ.
Y Nhân trầm mặc một hồi, sau đó vỗ vỗ tay đứng dậy. “Quên đi, vẫn cứ đi thôi.”
Phượng Cửu không khuyên nhủ nữa, thu đồ đi câu, điểm nhẹ gậy trúc, lèo lái con thuyền đi vòng quanh bờ hồ.
Cũng trong lúc đó, hình dáng chiếc thuyền hoa bắt đầu hiện ra nơi đầu sóng. Bùi Nhược Trần và Viêm Hàn tính dẹp đường hồi phủ.
Phượng Cửu từ bên mép thuyền lấy ra hai cái nón. Một cái đưa cho Y Nhân, còn một cái đội lên đầu mình, hạ thấp. Sau đó tiếp tục không nhanh không chậm, phe phẩy mái chèo.
Y Nhân cũng không bối rối, ngồi xếp bằng bên cạnh chiếc bàn nhỏ trong khoang thuyền, ngẩn người nhìn mấy đĩa thức ăn vặt trước mặt. Thuyền hoa tới gần, thủ vệ bên trên nhìn thấy bọn họ, chỉ cho rằng đó là những du khách muốn đi du ngoạn loanh quanh, chậm chạp chưa muốn về, cho nên cũng không để ý mấy.
Hai thuyền cách nhau càng lúc càng gần. Phượng Cửu hơi đổi bánh lái, dần dần đi nghiêng qua bên phải. Thuyền hoa vẫn tiếp tục tiến về phía trước. Hai thuyền lập tức sẽ chia lìa. Đúng lúc đó, Y Nhân lại đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy mũi tàu của thuyền hoa.
Phía trên mũi tàu, Viêm Hàn đang đứng đón gió. Thanh sam phất phới, trong ánh đèn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170473/quyen-4-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.