EDITOR: DOCKE
Y Nhân lẳng lặng lắng nghe người nọ cảm thán. Nghe đến lúc đó, đã loáng thoáng đoán ra được nàng là ai.
Nàng và cô giống nhau, đều không phải là người thuộc về thế giới này.
Như vậy…
“Tức phu nhân?” Y Nhân nhỏ giọng, khẽ gọi thử một tiếng dò xét.
“Độc Cô Tức.” Người nọ cải chính, “Danh phu nhân, rốt cuộc đảm đương không nổi.”
Y Nhân mím chặt môi. Trong nội tâm, trong tư tưởng đều hoàn toàn kích động. Muốn nói gì đó, lại chẳng thể nói thành lời.
Các nàng đến từ cùng một chỗ. Các nàng sẽ phải có rất nhiều lời để nói với nhau. Đúng là Y Nhân đang đứng trước mặt nàng, lại không có một chút lòng trung thành, chỉ cảm thấy quen thuộc, chỉ cảm thấy bị nàng khống chế. Nàng chính là cái bóng đè nặng lên cô.
“Y Nhân, ngươi là bóng dáng của ta.” Độc Cô Tức lại nhàn nhạt nói một câu. Ngón tay vuốt ve trên gương mặt của cô, sau đó xẹt qua như tấm lụa mỏng. Y Nhân vẫn còn đang giật mình ngẩn người, nàng đã rời đi.
Câu nói sau cùng, Y Nhân nghe không hiểu.
Đúng là Độc Cô Tức đã đi rồi.
Y Nhân ngồi ngơ ngác như đang nằm mộng. Một lúc sau, nơi cửa truyền đến một tiếng động, Lưu Trục Phong vừa hoang mang lẩm bẩm: “Kỳ lạ, sao không tìm thấy sư phụ đâu cả.” vừa nhanh nhẹn đi tới, vỗ vai Y Nhân trấn an: “Yên tâm, chờ ta tìm được sư phụ sẽ lập tức xin nàng chữa trị cho cô. Hay là bây giờ, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170431/quyen-5-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.