Editor: Docke
“Vật thí nghiệm…” Y Nhân nhức đầu, nghiêng người qua nhìn hình bóng mình phản chiếu trên cây gậy trúc bóng loáng, nhìn thế nào cũng không giống một con chuột bạch lớn mà.
Vì sao lại trở thành vật thí nghiệm được chứ?
“Hiện tại xem ra, ngươi chỉ có chút khôn vặt, nhưng không phù hợp với yêu cầu của ta. Cho nên… ngươi muốn trở về không?” Âm thanh mê hoặc của Độc Cô Tức lại vang lên.
Y Nhân nhếch miệng, cúi đầu, sau đó lắc lắc, phe phẩy. Cô nói: “Ta muốn ngươi cứu Nhược Trần.”
“Ngươi không muốn trở về sao?”
“Cứu Nhược Trần.”
“Ngươi cũng không muốn biết, rốt cuộc ta muốn dùng ngươi để làm thí nghiệm gì hay sao?” Độc Cô Tức hưng trí hỏi.
“Ta muốn cứu Nhược Trần.” Y Nhân ngẩng đầu. Đôi mắt sáng lấp lánh chưa nói đến có bao nhiêu quật cường hoặc là đoạn tuyệt, nhưng rõ ràng và rất cương quyết. “Những chuyện khác, ngươi muốn nói gì thì nói, muốn làm gì thì cứ làm. Ta không có ý kiến.”
Độc Cô Tức giật mình. Đôi môi tà mị mới vừa rồi còn lạnh lẽo cứng rắn, đột nhiên mỉm cười, có một loại hấp như gió xuân, giống như quỷ sa tăng lập địa thành phật, biến thành thiên sứ.
“Được, ta cứu hắn. Y Nhân, có lẽ, cuối cùng ngươi sẽ không để cho ta thất vọng…” Nàng lại thốt ra một câu nói không rõ ý nghĩa, sau đó phất tung áo choàng. Bùi Nhược Trần chỉ cảm thấy có một luồng kình phong đánh úp đến, bản thân giống như bị cái gì bao lấy. Sau đó, cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170412/quyen-5-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.