EDITOR: DOCKE
Y Nhân thật sự mang thai.
Mười mấy ngự y của Viêm Quốc hội chẩn, cho ra đáp án đều giống nhau. Cuối cùng thì Viêm Hàn dù một tia may mắn cũng không còn tồn tại.
Từ ngày bị cưỡng chế đưa về Viêm Quốc, Y Nhân vẫn chưa từng nhìn thấy Viêm Hàn, chỉ có vô số đại phu đến bắt mạch, hỏi han, sau đó rời đi.
Đến ngày thứ mười, Viêm Hàn rốt cuộc cũng lộ diện.
Khi đó, Y Nhân đang ngủ, đã nhiều ngày qua bị đám ngự y tới lui làm phiền phát mệt. Nghe được âm thanh, cô mơ mơ màng màng mở mắt ra. Trước giường có một bóng người cao lớn. Cái bóng phủ xuống, gần như che lấp hết ánh sáng bên ngoài.
Cô dựng nửa thân ngồi dậy, không có nhiều tinh thần lắm. Gần đây lười đến thần kỳ.
“Viêm Hàn?”
Người nọ đứng ngược sáng, Y Nhân không thấy rõ được khuôn mặt của hắn.
Viêm Hàn trầm mặc một lát, sau đó cúi đầu để sát vào cô, “Còn cảm thấy có chỗ nào không thoải mái không?”
“Rất tốt.” Y Nhân ngoan ngoãn trả lời. “Ngươi thế nào?”
“Ta cũng rất tốt.” Viêm Hàn thuận thế ngồi xuống bên giường cô, thản nhiên trả lời.
Y Nhân đã ngồi thẳng dậy. Cô dựa người vào thành giường, cẩn thận quan sát khuôn mặt nghiêng của Viêm Hàn.
Những đường nét vẫn gầy như đao tước điêu khắc, nhưng góc cạnh khuôn mặt lại càng thâm thúy. Từ bên cạnh, Y Nhân không thấy rõ lắm vẻ mặt của hắn.
“Nàng đã mang thai, có biết hay không?” Viêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170411/quyen-5-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.