Đôi bên im lặng hồi lâu, vẫn là Y Nhân mở miệng trước.
Chỉ thấy cô cười híp mắt, ngây thơ vô số tội nói: “Ha, ta đang định tắt đèn đi ngủ.”
Hạ Lan Tuyết mím môi không đáp.
Y Nhân vội gắng gượng bò dậy, có điều tư thế ngã chổng vó thật quá đặc sắc, thời gian qua cô lại lười vận động, eo lưng không dùng sức được, tay đành huơ loạn trên không tìm điểm tựa.
Ban đầu Hạ Lan Tuyết chỉ lạnh lùng nhìn, khi thấy cô huơ tay loạn lên, không biết sao y lại nhớ đến cảnh tượng Bùi Nhược Trần đỡ cô dậy ban chiều, cũng không biết có cảm giác gì, cuối cùng y bước lại nắm chặt lấy vai cô, kéo cô ngồi dậy, thoát khỏi tình trạng ngã chổng vó.
Ngồi ngay ngay ngắn ngắn trên giường cưới.
Hơi thở của Y Nhân dần dần bình ổn lại, cô liền thấy ngay gương mặt Hạ Lan Tuyết đang kề sát bên.
Gần như vậy, lại trân trối nhìn nhau lần nữa.
Cô ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng trong hơi thở của y.
Hạ Lan Tuyết ngà ngà say càng tuấn tú vô song, khiến người ta lóa mắt, không dám nhìn thẳng vào y. Hoa hậu thế giới cũng phải thấy hổ thẹn.
Y Nhân nuốt nuốt nước bọt, cả nửa ngày mới nói: “Tắt đèn đi ngủ thôi.” Nói rồi cô vờ vịt nhìn sắc trời bên ngoài, nói thêm: “Muộn quá rồi.”
Ánh mắt Hạ Lan Tuyết lóe lên.
Tuy y quả thực chẳng hứng thú gì với nữ nhân ngớ ngẩn này, nhưng dẫu sao cũng là của lạ…
Nào ngờ, đang khi y còn cân nhắc thì Y Nhân đã ba chân bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/131023/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.