Hương hoa đào thơmngát tràn ngập trong không khí, quấn quýt cùng tiếng đàn làm cho ngườita thư thái. Từng cánh hoa đào hồng rực rớt xuống theo gió như cùng vớinắng xuân như múa phụ họa cho điệu múa của nữ nhân đang nhảy múa dướigốc đào, làm cho điệu múa của nữ nhân vốn đã đẹp lại càng thêm nhiềuphần kiều mị, quyến rũ động lòng người, không, phải là say lòng ngườimới đúng. Vừa bước vào Phượng cung, Hoàng Phủ Ngạo Thiên đã thấy Dạ Diễm Hương đang say mê múa. Điệu múa đẹp nhất mà hắn được thấy từ trước đến giờ. Nàng vốn luôn cho người ta cảm giác thờ ơ mà thoát tục nay lạimúa dưới cánh hoa đào bay, trong khúc nhạc thanh thoát lại càng giốngtiên tử không nhuốm bụi trần. Hoàng Phủ Ngạo Thiên sững sờ ngắm nhìn DạDiễm Hương. Rồi hắn phát hiện trên mặt nàng vẫn là nụ cười nhưng nàngkhông còn giữ sự lạnh nhạt, xa cách trong đó nữa mà nụ cười đó rất hạnhphúc, rất ngọt ngào. Rồi lại nhìn theo ánh mắt đã không còn tĩnh lặngnữa mà rất ấm áp của nàng, hắn thấy một nam tử bộ dáng rất anh tuấn,vẻanh tuấn phóng khoáng của người giang hồ. Nam tử đó đang từ tốn thưởngrượu, cả khuôn mặt rạng ngời cùng nụ cười ôn nhu và ánh mắt yêu thươnghướng về Dạ Diễm Hương đang múa. Khi uống rượu hay rót rượu, ánh mắtcủa hắn cũng không rời khỏi nàng. Rất rõ ràng là hắn đang thưởng thứcđiệu múa Dạ Diễm Hương. Một người lười biếng như Dạ Diễm Hương hôm naylại múa, chắc chắn cũng là vì người đó mà múa. Nghĩ đến đây, lửa giậnliền cháy bùng lên trong lòng Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/27999/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.