Trời cuối thu một màuxanh ngát, thỉnh thoảng lại có những đám mây trắng lững lờ trôi qua nhưtô điểm thêm cho vẻ đẹp của bấu trời. Từng làn gió thổi nhẹ nhàng quanhững tán lá làm chúng xao động như đang cùng gió hát khúc ca của tựnhiên. Đôi lúc những chiếc lá vàng đã rụng dưới sân bị gió thổi khẽ baylên, uốn lượn trong không trung như đang múa phụ họa cho khúc ca đó. Hòa vào cảnh vật xinh đẹp đó, dưới gốc cây đào một nữ nhân đang ngồi ubngdung thưởng trà. Cảnh đẹp, người không xấu nhưng Hoàng Phủ Ngạo Thiênlại không thích một chút nào. Hắn không thích nàng vì nàng là đối tượnghắn gượng ép phải lấy, nhưng hắn còn ghét thái độ của nàng hơn. Nàngkhông những nữ nhân khác làm cho hắn có cái gì đó rất khó kiểm soát màkhông thể kiểm soát là điều hắn không thể chấp nhận được. Hoàng Phủ Ngạo Thiên nhìn Dạ Diễm Hương đang uống trà một cách vô cùng hưởng thụ màtrong lòng khó chịu. Nàng vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt không chạm đến đáymắt như hôm qua lúc gặp hắn ở thư phòng nhưng giờ đây trên mặt nàng vàcả người nàng nữa đều toát lên vẻ thỏa mãn. Đây không phải là thái độ và phản ứng nên có của một nữ nhân ngày mai sẽ làm Hoàng Hậu của hắn. Hắnnhận được báo cáo nàng tiếp tục ngủ cả ngày hôm qua. Điều này thì hắn có thể giải thích là nàng quá mệt mỏi sau 3 ngày 3 đêm không ngủ chăm sócbằng hữu nhưng sáng nay, đáng lẽ nàng ta phải chuẩn bị những thứ cầnthiết cho hôn lễ này mai, mặc dù hắn cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/27992/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.