Vòng xoáy cuốn linhhồn nàng đi nhưng không làm nàng khó chịu. Nàng nhắm mắt nhưng vẫn cảmthấy xung quanh mình có những dòng khí ấm áp ôm ấp, dịu dàng đẩy nàng đi như thể nàng đang thả mình ở một dòng suối nước nóng và dòng nước đónhè nhè đẩy nàng tiến lên phía trước. Nàng cứ nhắm mắt và cảm nhận xúccảm bồng bềnh, nhẹ nhàng, khoan khoái đó. Chưa bao giờ nàng thấy dễ chịu như vậy. Đột nhiên nàng thấy như có rất nhiều dòng nước ấm nhỏ dìu dịu, từ từ đi vào thân thể nàng và bên tai không ngừng có tiếng thì thầmvang lên: 
- "Làm ơn mở mắt ra đi, xin con, xin con..." 
- "Phụ thân ở đây, hãy mở mắt ra nhìn phụ thân đi con" 
- "Xin con, xin con, làm ơn đi mà..." 
Ai đang nói thế nhỉ? Giọng trầm và ấm áp quá! Nhưng sao giọng người đólại buồn và đầy lo lắng thế nhỉ? Nàng tò mò mở mắt ra. Đập vào mắt nànglà đôi mắt đầy mệt mỏi nhưng nhiều hơn là sự sung sướng. Gương mặt tiềutụy, hốc hác nhưng lại nở nụ cười hạnh phúc nhất mà nàng từng được thấy. Người đàn ông ôm chầm lấy nàng vào ngực, nghẹn ngào nói: 
- "Ơn trời, con đã tỉnh lại, đã mở mắt ra nhìn phụ thân rồi. Phụ thân tưởng đã mất con rồi?" 
Gì? Phụ thân sao? Phụ thân tức là cha nhỉ? Giờ đâu còn ai xưng là phụthân nữa nhỉ? Mà ông ta cũng không phải cha nàng mà. Chờ một chút... Sao ông ta có thể ôm trọn nàng trong vòng tay thể này? Ông ta là ngườikhổng lồ sao? Nàng đang định cất tiếng hỏi thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/27985/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.