Dạ Diễm Hương theoLan phi bước vào căn phòng mà Đại hoàng tử dưỡng bệnh. Lúc này có vài vị thái y đang bắt mạch cho hoàng tử nên nàng phải đợi. Nàng nhíu mày quan sát căn phòng. Càng quan sát chân mày nàng càng nhíu chặt vào nhau. Căn phòng ngập tràn mùi thuốc lại rất âm u. Căn phòng này hoàn toàn khôngphù hợp để dưỡng bệnh. Đến khi nhìn đến Đại hoàng tử, Dạ Diễm Hương hoàn toàn có thể khẳng định căn phòng này chính là dùng để giết người, giếtngười một cách thầm lặng, giết người mà không để lại một chút dấu vếtnào. Căn phòng này ngoài mùi của vài vị thuốc thông thường còn che dấumột mùi hương khác. Ngoài người của Dạ gia thì rất ít người có thể nhậnbiết mùi hương này bởi đây là mùi của cỏ Trầm Mê, loại cỏ mọc nhiều ở Dạ thôn nhưng nàng chưa từng thấy nó mọc ở nơi nào khác. Không biết bằngcách nào mà người nơi này lại có được nó mà hại hài tử đang nằm trêngiường kia. Hương thơm của cỏ Trầm Mê này có thể làm cho người ta thấythư thái nhưng đó chỉ là khi nó còn tươi thôi. Nếu nó được sao khô thìhương thơm của nó lại là một loại độc mãn tính, giết người một cách từtừ mà không một ai biết. Nó làm cho người hít nó trong một thời gian dài dần mất đi sức đề kháng, một khi mất đi sức đề kháng thì cần cảm mạo,phong hàn cũng có thể lấy đi mạng người. Nghe tiếng ho của hài tử, có lẽ đã phải hít hương cỏ này vài năm rồi. Thái y vừa chẩn bệnh xong thìnàng tiến lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/2173194/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.