Khi Hoàng Phủ Ngạo Thiên tìm thấy Dạ Diễm Hương cùng Hoàng Phủ Phong bên bờ sông là lúc hai người đang câu cá. Một lớn, một nhỏ ngồi im như hai pho tượng bên bờ sông thể hiện một sự kiên nhẫn đáng nể. Chỉ một đoạn thời gian ngắn cùng sống chung ở đây nhưng hắn nhận ra Dạ Diễm Hương dạy Hoàng Phủ Phong rất nhiều đạo lý làm người qua các câu chuyện, các trò chơi, thậm chí là những hành động nhỏ trong cuộc sống hàng ngày. Nàng thật sự rất tận tâm dạy dỗ đứa nhỏ. Hai người này sáng sớm đã ngồi ở đây chắc không biết ở biệt viện đã xảy ra chuyện. Hoàng Phủ Ngạo Thiên định cất tiếng gọi hai người thì thấy Dạ Thành cũng đang tiến về phía Dạ Diễm Hương từ một hướng khác. Theo sau là Dạ Thành là một cô nương nhỏ nhắn. Cô nương đó ảm đạm cúi đầu đi theo từng bước chân của Dạ Thành trông như nàng dâu nhỏ bị uất ức vậy. Dạ Thành lên tiếng: 
-“Hương nhi, sao muội còn ở đây?”. 
Dạ Diễm Hương quay đầu lại nhìn thấy là Dạ Thành thì đứng dậy đi về phía y rồi cười mà đáp: 
-“Muội đang chờ đại ca”. 
Nàng ngắm nhìn cô nương phía sau đại ca, thấy nàng ta vì không nhìn đường đi, Dạ Thành lại đột ngột đứng lại làm nàng ta va vào tấm lưng vững chãi của Dạ Thành, nàng ta lập tức lấy tay xoa xoa cái mũi bị đau, đôi môi anh đào nhỏ nhắn chu lên nhưng lại không dám nói một câu kháng nghị, bộ dáng vô cùng đáng yêu. Dạ Diễm Hương thấy như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/2173167/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.