Hoàng Phủ Ngạo Thiên kết thúc ngày huấn luyện thứ 20 của mình ở Dạ gia bằng một cú ngã úp sấp cả người lên trên giường. Hắn mệt muốn chết rồi. Khắp cả người đau nhức đến nỗi hắn chỉ cần nhẹ nhàng di chuyển cũng khiến hắn cảm nhận cái đau thấu xương. Đây đúng thật không phải là huấn luyện dành cho người thường mà. Cuộc huấn luyện ma quỷ. Nếu người Dạ gia ai cũng trái qua những khổ ải mà hắn trải qua trong 20 ngày qua để trưởng thành thì thực lực của người Dạ gia là hoàn toàn có thể hiểu được. Hoàng Phủ Ngạo Thiên cố gắng lật người trở lại để ngủ thì một tiếng két nhỏ vang lên, cánh cửa phòng hắn từ từ hé mở, một bóng dáng nhỏ len lén hướng giường của hắn đi đến. Trong bóng tối nhưng hắn vẫn thấy rõ ràng đó là Hoàng Phủ Phong. Hoàng Phủ Ngạo Thiên không lên tiếng, chờ bóng nho nhỏ đó tiến gần muốn xem bé làm gì. Hoàng Phủ Phong tiến gần giường thì cất tiếng gọi khe khẽ như sợ có người khác phát hiện ra bé ở đây:
-“Phụ hoàng, phụ hoàng… Người mau tỉnh dậy!”.
Nghe giọng trẻ con non nớt cố gắng thì thầm bỗng dưng lại làm cho Hoàng Phủ Ngạo Thiên cảm thấy có chút buồn cười. Hắn cũng học theo giọng điệu lén lút của bé mà trả lời: “Phụ hoàng còn chưa có ngủ. Có chuyện gì vậy Phong nhi?”.
Nói xong, hắn cố gắng nhích tấm thân đau nhức của mình muốn ngồi dậy nhưng Hoàng Phủ Phong đã nhanh chóng tiến lên dùng bàn tay nhỏ bé của mình đặt nhẹ lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/2173163/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.