Người đang tiến đếnlà một tiểu hài tử rất xinh đẹp, hết sức xinh đẹp. Bé đi đến sát bên DạDiễm Hương thì ngồi xổm xuống ngắm nhìn nàng. Bé gọi người này là mẫuhậu. Mẫu hậu không phải là người sinh ra bé. Ở nơi này, người sinh ra bé chỉ được bé gọi là mẫu phi. Mẫu hậu không xinh đẹp như mẫu phi, cũngkhông ở gần bé nhiều như mẫu phi nhưng thật lòng bé lại thích mẫu hậuhơn. Tại sao nhỉ? Có lẽ tại mẫu hậu giống với hình tượng mẫu thân mà bévẫn tưởng nhớ lúc còn ở chùa Trấn Quốc hơn là mẫu phi. Bé nghe kể lạirằng năm bé được một tuổi thì ốm nặng tưởng không qua khỏi. Bé may mắnđược một cao tăng đắc đạo của chùa Trấn Quốc cứu chữa. Sau đó đại sư nói bé tuổi nhỏ bạc phước, hoàng cung quá nặng nề không thích hợp với bé,sợ bé không cầm cự được lâu. Đại sư yêu cầu được đưa bé về chùa nhờphước của Phật tổ che chở đến khi nào bé cứng cáp thì sẽ trở về. Phụhoàng và mẫu phi đều đồng ý nên từ đó vẫn sống ở chùa cho đến hai thángtrước thì bé được trở về hoàng cung. Những năm tháng sống cùng trụ trìvà các sư huynh bé được yêu thương rất nhiều nhưng như bao đứa trẻ khácbé vẫn luôn khao khát tình thương của phụ mẫu. Phụ hoàng thỉnh thoảng có đến thăm bé nhưng phụ hoàng rất uy nghiêm và lạnh lùng khiến bé nghĩphụ hoàng không thích bé nên bé cũng không dám gần gũi với người. Đại sư nói đó là do phụ hoàng là hoàng đế nên mới như vậy. Bé không hiểu tạisao làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/2173130/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.