Chu Thanh Thanh vộivã một mình xông vào Phượng cung thị uy nên nàng đã hò hét được một lúcthì đám người hầu cận của nàng đến nơi. Vào đến cửa thì đám người nàycũng hết hồn. Họ thế mà lại thấy tiểu thư kiêu kỳ nhà mình nằm vật dướiđất, trên má thì in một bàn tay đỏ hỏn và khóe miệng thì vương tơ máu.Cái tát kia có bao nhiêu nặng a. Tiểu thư nhà họ có bao giờ phải chịuqua ủy khuất như vậy chứ. Mà kiệt tác này chắc chắn là do tên nam nhânthối đứng trước mặt đây không sai. Ngay lập tức có hai cung nữ tiến lênđỡ Chu Thanh Thanh còn chưa thoát khỏi bàng hoàng vì vừa nhận một cáitát như trời giáng. Nhũ mẫu của nàng thì chạy đến đẩy nam nhân ra nhưngnam nhân cứ đứng đó như một ngọn núi sừng sững, mụ đã có đẩy thế nàocũng không làm cho chân nam nhân xê dịch dù chỉ là một tấc. Nam nhâncũng không phản ứng lại với nhũ mẫu mà chỉ chăm chăm nhìn Chu ThanhThanh với đôi mắt bốc đầy lửa giận giữ. Đôi tay nam nhân nắm chặt runrun như đang cố kìm nén điều gì đó mà sắp sửa bộc phát ra. Nhũ mẫu củaChu Thanh Thanh thấy dùng hết sức mà không đẩy được nam nhân thì thở phì phò lùi lại mà quát mắng:
-“Ngươi là ai? Ngươi lại dám tát tiểu thư nhà ta. Ngươi có biết tiểu thư nhà ta là ai không hả?”
-“Tiểu thư nhà ngươi là rễ hành, rễ tỏi nào chứ? Ta không cần biết. Hừ, dùVương mẫu nương nương có muốn chỉ tay vào mặt tỷ tỷ ta cũng phải hỏi xem Dạ Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-la-cuong-gia/2173119/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.