Vào sâu vào khu rừng mọi thứ như mờ ảo, khiến người ta phải mê muội, ý thức khó phân, cũng may trước khi đi Liễu Vy Vy đã bảo mọi người dùng khẩu trang để che.
Vô Nghĩa là người ít biểu hiện cảm xúc, nhưng khi gặp cảnh này cũng phải xanh mặt, khu rừng hoang sơ càng vô sâu càng có ánh sáng lói lên màu xanh dương, nhat từ từ rồi đậm, tiếng gió, tiếng hú khiến người ta phải rùng rợn. Đi được một lúc thì Liễu Vy Vy nghe tiếng động " xoạc... xoạc... xoạc ". Liễu Vy Vy hỏi:
_Mọi người có nghe thấy gì không
Tất cả ai cũng ngớ người ra vì không ai nghe được tiếng gì, Vô Ơn đáp lại lời chủ tử của mình:
_Chúng ta đều không nghe thấy gì cả
Liễu Vy Vy cũng thấy kì quái, rõ ràng mình nghe thấy tính động mà sao vậy kìa, suy nghĩ mãi không ra nên nàng quyết không nghĩ nữa, cứ coi như mình nghe nhầm vậy, nhưng Liễu Vy Vy là một người có tính cẩn thận, nên căn dặn mọi người:
_Càng vô sâu càng khó biết trước được chuyện gì sẽ xảy ra nên mọi người nâng cao cảnh giác của mình lên
Nghe xong lời dặn của Liễu Vy Vy tất cả mọi người cảnh giác cao độ, đi được nửa ngày ai cũng mệt nên Liễu Vy Vy ra lệnh tạm dừng nghỉ ngơi và dùng lương khô. Muốn đi hết khu rừng này cũng phải mất hai ngày, nhưng Liễu Vy Vy muốn vô sâu hơn để có thể nghiên cứu kĩ hơn. Đã đi được 1 đoạn đường khá xa rồi, nghỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-kieu-diem/2471072/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.