Y Kiều dùng ngón trỏ gõ đầu, xem chừng mình không thể đoán nổi thị phi trong chuyện này rồi.
Đột nhiên nàng cảm thấy mình đã quản nhiều, không khỏi mỉm cười, vội thu hồi lòng hiếu kì, không muốn để tâm tới chuyện không liên quan tới mình thêm. Trước mắt, giải quyết hết trà bánh trên bàn mới là chính sự.
"Cô nương, xin thứ cho tại hạ mạo muội, xin hỏi có thể quấy rầy chút không?" Đột nhiên một giọng nói trong trẻo êm tai truyền đến từ đỉnh đầu.
Y Kiều đang cầm một khối bánh bơ trong tay, ngẩng đầu theo phản xạ, lại kinh ngạc phát hiện vị bạch y công tử vừa rồi vẫn còn lạnh nhạt ngồi một bên, lúc này đang ung dung đứng trước mặt mình, lại còn vô cùng lễ phép chắp tay với nàng, trong đôi mắt đen nhánh như mực còn có mấy phần mong đợi cùng vui sướng nhàn nhạt.
Y Kiều ngẩng đầu nhìn người trước mắt, nghĩ tới cảnh tượng xuất trần khi nãy của hắn, đột nhiên cảm thấy vị bạch y công tử này như vừa bước ra từ trong một bức tranh truyền thần tĩnh lặng.
Tuy rằng nàng không rõ vì sao hắn lại tiến đến đây, nhưng theo lễ nghi, vẫn hết sức hòa nhã cười một tiếng, đắn đo mở miệng, nói: "Không ngại, công tử cứ nói. Chỉ là không biết, các hạ vì chuyện gì?"
Bạch y công tử thấy nàng đồng ý, môi nhếch lên tạo thành nụ cười nhàn nhạt, nhưng vẫn không nói thẳng mục đích, chỉ hỏi nàng một vấn đề: "Mới vừa rồi hẳn cô nương đã nhìn thấy biểu hiện của vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-doc-nhat/1929775/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.