Mấy ngày gần đây của Y Kiều có thể dùng vài từ yên ổn mà phong phú để hình dung.
Mỗi ngày nàng đều rời giường vào lúc trời chưa sáng, kiên nhẫn học nữ công, luyện thư pháp, ôn luyện thi thư, còn phải cố mà nhớ chữ cổ. Dù những buổi học này rất nhàm chán, nhưng sau này nàng lại nghĩ, thay vì cứ lãng phí thời gian thì chẳng bằng tận dụng nó để học, thay vì chỉ đối phó qua loa thì không bằng cứ bình thản, tĩnh tâm mà học tập một phen. Nói cho cùng thì có nhiều tài nghệ vẫn tốt hơn.
Huống chi tính nhẫn nại của phu thê Trương Loan rất cao, sao nàng có thể phụ tấm lòng khổ cực của bọn họ được đây?
Buổi sáng phải xoay sở với phu thê Trương Loan, buổi chiều lại phải đến Trừ Phi Cư dạy học cho Mặc Ý, lúc thường chẳng hề có thời gian để nghỉ ngơi, nhiều lắm cũng chỉ có chút thời gian ngồi nghỉ trên xe ngựa mà thôi. Cũng may nàng không cần nhiều thời gian nghỉ trưa, hơn nữa nàng khá thích chuyện làm lão sư này, vì vậy trong lòng cũng không có lời oán thán nào, mỗi ngày đều có thể giữ trạng thái tinh thần tương đối vững vàng.
Tuy nói như thế, nhưng nàng vẫn sẽ tận dụng tất cả mọi thứ để tìm chút thời gian nho nhỏ cho bản thân có thể thư giãn. Ví dụ như lúc này.
Thừa dịp Mặc Ý đang làm bài tập, nàng đang tập yoga trong một căn phòng tương đối rộng rãi thoáng mát.
Thật ra căn phòng này ở ngay cạnh đại sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-doc-nhat/1929749/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.