Sở Cuồng vừa nghe, đây là nàng trước mặtkhen ngợi nhưng sau lưng mắng người đây mà, mắng chửi người mà còn không phun ra một chữ thô tục nào cả, châm chọc hắn là tên hôn quân ư? Còn cả cái gì mà hại mình hại người nữa…..
Tuy rằng lần này là do hắn làm, nhưng mà, “Trừng phạt tấm biển?” Trong lòng Sở Cuồng hừ một tiếng, tấm biển nhưthế thì trừng phạt kiểu gì chứ? Nắm chặt bàn tay, mặt Sở Cuồng đen giống như than, không nói được một lời. Hắn đi qua ngồi xuống, nâng chén tràlên, lại nhìn thấy cái mặt tròn vo của Thải Thải đang nhìn mình, SởCuồng thật bực bội, nghiêng mặt đi, ánh mắt rơi vào món điểm tâm đã được cắt thành từng khối đặt trên bàn, thơm nức mũi, nước bọt bắt đầu tràolên, bất quá nước bọt là do đại não của hắn tự động tiết ra, nếu lúc này mà nuốt chỉ sợ có người nhìn thấy, Sở Cuồng đứng lên, chắp hai tay saumông đi đến gần cửa, nuốt nước bọt vào, hỏi: “Hoàng hậu cần gì phân hơnthua cùng một tấm biển? Lại nói, đây chỉ là một thứ đồ vật, Hoàng hậutính làm sao trừng phạt chứ?”
“Thần thiếp muốn đánh nó, đang êm đẹp sao không ở một chỗ, lại chạy đến cung của thần thiếp mà chọc ngoái, đếnkhi đó trong lòng mọi người mắng thần thiếp là vịt béo thì sao, thầnthiếp tuy béo, nhưng thần thiếp là Hoàng hậu, Hoàng hậu thì không thể để cho người khác hạ nhục như vậy được, bởi vì từ xưa Đế Hậu đã là nhấtthể, hạ nhục thần thiếp chính là hạ nhục Hoàng thượng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2175213/chuong-44.html