Sở Cuồng cười, hừ, lần này nha đầu béokia biết lợi hại của hắn đi? Nàng biết chơi xấu, chẳng lẽ hắn lại khôngbiết sao? Đánh tấm biển, kỳ thật là muốn đánh tan nhuệ khí của hắn, hômnay hắn ban ngự thiện, là minh thưởng ám phạt, để cho nàng chịu khổ màkhông thể nói thành lời. Nha đầu béo, chờ ngươi ăn cơm ngự thiện nàyxong, phỏng chừng mỡ trên người cũng trở nên mặn chát đi, thật giốngthịt lợn muối. Sở Cuồng buông eo Đức phi ra, khoảng chừng một nén nhangsau, tiểu thái giám đi truyền lệnh kia đã trở lại.
Sở Cuồng nhíu mày: “Sao rồi? Ăn xong rồi sao?”
“Hoàng thượng ——- Nương nương vẫn cònđang ăn, nhưng mà Nương nương nói, đồ Hoàng thượng ban cho rất trân quý, nàng không nỡ ăn quá nhanh, nên định sẽ ăn trong vài năm, từ từ lĩnhhội dụng tâm Hoàng thượng ——”
“Hả?! Nàng làm như thế nào?”
Thái giám nói: “Nương nương mang tất cảđồ ăn Hoàng thượng ban cho, phái người rải lên nóc chính điện của Phượng Tảo cung phơi nắng, Nương nương nói nhiều muối như vậy nhân lúc có ánhnắng chiếu xuống muối thành dưa cũng tốt, đến lúc đó mỗi tốt lấy ra mộtchút, dâng hương cúng bái, cảm kích Hoàng thượng sau đó mới dùng.”
“Dưa muối?!”
Sắc mặt Sở Cuồng trắng xanh, hắn phất tay áo, vội vàng chạy đến cửa Phượng Tảo cung, vừa nhìn lên trên, quả nhiên nhìn thấy mấy chục đĩa thức ăn nhất tề xếp hàng, còn có cả cơm tẻ bịánh mặt trời chiếu vào, hương đồ ăn bay quanh làm Sở Cuồng có chút buồnnôn.
Nha đầu béo này, thế nhưng biết làm vậy.
“…… Hoàng thượng, ngài có muốn vào không ạ?”
“Đi vào làm cái gì? Muốn tự hại chính mình sao?” Hắn mang theo người, hồi cung.
Thải Thải ngồi trong cung, nghe nói SởCuồng đến xem thử lại bị chọc tức giận bỏ về, nàng nâng má ngồi trênghế, cách một hồi lại phân phó cho Như Ý: “Như Ý, buổi sáng ngày mai emlàm hai đĩa cá muối, đem sang bên Hoàng thượng để tạ ơn, nói, bổn cungrất cảm kích ưu ái của Hoàng thượng, Phượng Tảo cung trong ba năm sẽ ănxong chỗ dưa muối này, nhớ nói thêm, sau này mỗi khi ăn, bổn cung đều sẽ trong lòng cảm kích Hoàng thượng vạn phần.”
“Vâng, Nương nương.”
Ngày hôm sau ánh mặt trời rất đẹp, quảnhiên Như Ý mang theo hai đĩa cá muối đem sang Long Ngâm cung của Hoàngthượng. Thái giám cau mày thu lễ, cá muối này tuy thật thối, nhưng vẫnphải nhận lấy mang vào cho Hoàng thượng. Sở Cuồng một đêm không đượcngon giấc, buổi sáng sau khi bãi triều liền trở về ngủ bù, thật vất vảmới ngủ được, đột nhiên lại bị một mùi hương cá thối xông vào hại hắnphải nhảy dựng lên, “Cái gì mà thối vậy? Muối hại chết trẫm sao?!”
“Hoàng thượng, là Hoàng hậu sai người đem cá muối đến, Hoàng thượng, món này phải xử lý thế nào cho tốt đây…..”
Thái giám mang theo cá muối tiến vào quỳxuống, lặp lại lời của Như Ý: “Hoàng hậu Nương nương nói rằng nàng rấtcảm kích ưu ái của Hoàng thượng, lập tức sẽ làm cho Phượng Tảo cungtrong vòng ba năm sẽ ăn xong chỗ dưa muối đó, hơn nữa sau này mỗi khiăn, Nương nương sẽ ở trong lòng cảm kích Hoàng thượng. Đây là món cámuối Nương nương tặng, Hoàng thượng, có ăn không ạ?”
Sở Cuồng bị lửa giận thiêu đốt, khuôn mặt đỏ lựng, tựa như xích Diêm La: “Đem ra ngoài cho trẫm, bằm thây vạnđoạn, bằm thây vạn đoạn!”
“Vâng —- bằm thây vạn đoạn —–”
Thái giám lui ra ngoài, sau đó dưới ánhthái dương, gọi thêm vài người đem hai đĩa cá muối kia bằm thây vạnđoạn, ôi, thật thối đến không chịu nổi, mấy mảnh cá vừa băm xong, bị ánh mắt chiếu vào lại càng thêm thối, oẹ, thái giám lấy khăn tay che cáimũi lại: “Các ngươi, mau mang đi ra ngoài mà băm, đừng để nơi này!! Thật là quá thối mà!!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]