Chương trước
Chương sau




Làm nội thị thái giám đủ tư cách, tráchnhiệm lớn nhất hẳn là phải thành công trở thành con giun trong bụnghoàng đế, chẳng lẽ không biết đem hắn cùng nha đầu béo ** nằm chung tạitrên một cái giường là bao nhiêu tội?

Vừa rồi trốn tránh thật sự không dám rađây, nội thị thái giám ló cái đầu, sau đó từ từ lê hai cái chân mềm nhũn của mình đi ra, ủ rũ quỳ ở trước mặt Sở Cuồng, dập đầu hô.

“Hoàng thượng



“Chết tiệt, hôm qua nhất định là bọn nôtài cái ngươi làm càn rồi, lần này mặc kệ trẫm ở trong này, sau này nhất định còn có thể mặc kệ trẫm ở trong chuồng lợn chuồng ngựa cho mà xem,người đâu, lôi ra ngoài đánh tám mươi trượng!” Lời vừa hạ xuống, nội thị thái giám đã bị mấy tên thị vệ mang xuống, tiếng trượng, tiếng khóc la, tiếng thở dốc, tiếng nghẹn ngào, rắc.

Rắc? Sở Cuồng nương theo tiếng động nhìn ra ngoài, thấy trượng bị gãy thành hai đoạn.

“Hoàng thượng, mới đánh có bốn mươi, trượng đã bị gãy.”

Gần đây thật xui xẻo, uống miếng nướccũng có thể nghẹn, muốn trừng phạt tên nô tài chết bầm cho hả giận thìtrượng cũng đâm vào lòng hắn, làm hắn xúi quẩy, Sở Cuồng hất tay áo, tức giận: “Mang xuống, nhớ đếm cho trẫm, thêm nữa, một trượng cũng khôngđược thiếu, cái tên nô tài chết bầm này!”

“Không nghĩ tới trượng trong hoàng cungnày lại kém bền như vậy, bằng không Hoàng thượng ngài một chút lại tùytiện đánh nô tài, cho nên trượng cũng bị Hoàng thượng làm cho dễ gãy vôcùng, ta nghe nói hôn quân trong nội cung dùng nhiều cực hình, khôngbiết, hoàng thượng ngài có không nói lý lẽ như vậy, lãnh khốc vô tìnhnhư vậy hay không nữa?” Thải Thải đã nổi nóng, hắn đem nô tài ra trútgiận cái gì? Rõ ràng đánh ở đây là cho mọi người khác nhìn, nhưng đầumối bất quá lại hướng về chính mình mà thôi.

“Ngươi nói cái gì?”Sở Cuồng híp mắt, hoài nghi mình có nghe lầm hay không? Hoài nghi đầu nha đầu béo ú này cóphải phát sốt hay không, nhiều lần châm chọc khiêu khích hắn hẹp hòi, bỏ đi, để chứng minh lòng dạ của hắn không như vậy nên hắn mới nhịn cơntức này xuống, lần này lại thậm tệ hơn, nói thẳng hắn là tên bạo quânsao!?

“Chu Thải Thải, nếu như trẫm là bạo quân, ngươi cho rằng, từ lần đầu tiên trẫm nhìn thấy ngươi, ngươi còn có mệnh sống tới ngày hôm nay sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.